Lúc Lục Khang nhận được tin tức thì đã quá muộn, gấp rút làm cho xongviệc đang dang dở của mình liền thúc ngựa cả đêm không ngừng chạy vềkinh thành, vì thế mà chạy chết hai con ngựa. Đợi lúc trở lại Lộ Vươngphủ, nghe từ miệng hạ nhân biết Lưu Uyển Thanh đã được Hầu phủ đón đi,lúc có thể đi cũng đã hôn mê bất tỉnh, dưới thân còn thấy máu hồng.
Thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng lo lắng không thôi, lại càngthêm thất vọng về mẫu thân của mình, tay cầm quyền, đến trước mặt LộVương phi chỉ để hỏi ba câu.
Nương, người không mệt sao?
Nương, ta là con ruột của người sao?
Nương, chẳng lẽ người không biết trong bụng nàng chính là cố nhục của ta? Là cháu ruột của người sao?
Nói xong không đợi Lộ Vương phi mở miệng đã phất tay áo bỏ đi, không thèm tới rửa mặt, cả đêm chạy đến Hầu phủ.
Đợi sau khi Lục Khang rời đi, Lộ Vương phi ngồi thẫn thờ trên ghế son:"Chẳng lẽ ta sai lầm rồi sao? Ta chỉ muốn làm những điều tốt nhất choKhang nhi thôi, dù có oan uổng nàng thì sao chứ? Nếu như nàng đi ngaylàm thẳng thì làm sao những tin đồn ấy lại truyền ra, làm sao Khang nhicủa ta lại có thể bị người ta nói xấu về Thế tử phi của nó! Khang nhinên lấy được những điều tốt nhất! Ta là mẹ ruột của nó, chẳng lẽ ta lạihại nó sao?"
Lúc này trong lòng Lộ Vương phi cực kỳ thấp thỏm khi nhớ lại ánh mắtkiên quyết của Khang nhi trước khi đi ra khỏi phòng, nhưng chẳng lẽ chỉvì một nữ tử mà nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-vo-ke/1611393/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.