Editor: Camtusori
Sáng hôm sau, Lưu Uyển Thanh đang mơ màng dụi mắt, chỉ cảm thấy cả người mình đều đau nhức, ngay cả nâng tay lên cũng đã quá sức. . . Theo bảnnăng quay đầu, liền đối diện với một đôi mắt cười như không, trong đầuxoẹt qua những giây phút phóng đãng đêm qua . . . Lúc này, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng như rỉ máu.
Khóe miệng Lục Khang hơi nhếch lên, nhìn bộ dáng này cũng biết người này đang rất vui vẻ.
"Nương tử, vi phu đói bụng. . ."
Nói dứt lời, cũng không chờ Lưu Uyển Thanh kịp có chút phản ứng liền cúi người đè lên nàng. . .
"Đừng. . . Ưm ưm. . . ." Lục Khang trực tiếp lấp kín cái miệng nhỏ nhắncủa nàng, thuận tiện đưa đầu lưỡi lách vào, liếm mút hàm răng của nàng.Có trời biết sau khi tỉnh lại lúc nửa đêm, lại suy nghĩ kĩ một hồi, cũng biết nàng đã đến cực hạn, mới cố nén không lay nàng tỉnh dậy, chỉ cóthể nằm nhìn chằm chằm dung nhan của nàng. Tới tình thế lúc này, hắnkhông muốn nghe bất cứ lời cự tuyệt nào hết.
Nghe được động tĩnh bên trong cánh cửa , Đông Mai đứng đó gác đêm chỉbiết cúi đầu, mở mắt. Không lâu sau, trong phòng liền truyền đến tiếngcầu xin tha thứ của nữ tử, tiếng thở dốc thô nặng của nam tử. Đông Maiđỏ mặt liếc mắt, vẻ mặt Tiểu Mễ Tử khiếp sợ, trong lòng không khỏi báiphục, có gì chứ khiếp sợ, không phải chỉ là chuyện phòng the thôi sao.Chẳng qua lại nghĩ ngợi, rồi quay qua nhìn Tiểu Mễ Tử, ánh mắt có chútđồng tình, ai, không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-vo-ke/1611370/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.