Editor: Camtusori
(Siêng trước ngày thi, chủ nhật có chương tiếp nha mọi người)
Tuy kiệu được tám người khiêng đi, nhưng dọc đường vẫn bị lắc lư, đóamẫu đơn bằng vàng trên đầu Lưu Uyển Thanh nặng như vậy, bên tai lại cònvang lên âm thanh ồn ào ngoài kiệu, đương nhiên bây giờ cả người nàng đã hoàn toàn chóng mặt mờ mịt.
Chờ tới lúc cỗ kiệu ngừng lại, Lưu Uyển Thanh nhẹ nhàng thở phào mộthơi, cũng may buổi sớm nàng chỉ ăn vài miếng điểm tâm nhỏ vào bụng, nếukhông sợ là lúc này đã nôn đầy ra rồi, nếu như vậy thật đúng là gây rachuyện đáng chê cười.
Lục Khang làm một cú tung người xuống ngựa rất đẹp mắt, đi tới trướckiệu. Đông Mai đứng bên ngoài vội vàng cúi đầu nhắc nhỏ Lưu Uyển Thanh:"Tiểu thư, phải đá cửa kiệu rồi!"
Lưu Uyển Thanh nghe vậy vội vàng đổi "giày thải đường", lại nâng chân lên, Lục Khang liền đá cửa kiệu.
Bị hai hỉ ma ma đỡ, bước qua băng ghế tiểu hồng phía trước cỗ kiệu, đợicho tiếng pháo bùm bùm bên tai không còn vang lên nữa, lại nhận tiếpđoạn gấm hồng trù do hỉ ma ma đưa tới với ngụ ý trăm năm hòa hợp, gắtgao nắm trong tay...Một đầu khác của đoạn gấm nằm trên tay Lục Khang.
"Xin thế tử phi nhấc chân, bước qua chậu than này, ngày ngày hồng hồnghỏa hỏa(hạnh phúc thuận lợi)". Hỉ ma ma nhẹ giọng nói bên tai Lưu UyểnThanh.
Lưu Uyển Thanh cũng cảm nhận được một luồng nóng dưới chân mình, bước một bước dài.
Đế giày thải đường cao như thế cũng rất có ý nghĩa, có thể nói lên đượcthân phận cao quý của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-vo-ke/1611368/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.