“Thật ra thì muội suy nghĩ quá nhiều rồi, dù chúng ta có nói gì cũng không sao, ca ca muội là người thế nào muội cũng biết, nếu như người Triệu gia không sai, thì sao hắn lại nói cơ chứ? Nhưng nếu muội đã hứa vậy, nhà chúng ta sẽ không dính líu gì đến những chuyện có liên quan đến Triệu gia nữa, vậy nên cứ mặc kệ thôi, dù sao cũng chẳng quan hệ gì đến chúng ta.” Nhị phu nhân cười, nói.
“Theo muội thì là thiên tử anh minh, nên mới không để cho cái loại người ấy tiếp tục làm quan, ngay cả máu mủ của mình cũng không thương tiếc thì sao có thể thương cho lê dân bách tính. Người như vậy mà làm quan thì không biết có bao người phải chịu xui xẻo rồi. Giờ mới là cái Huyện lệnh nho nhỏ đã vậy, nếu là quan to thì chẳng biết còn thế nào nữa?” Tam phu nhân cười nhạt, nói.
Tam phu nhân nói chuyện cũng chẳng có ý gì, nhưng đại phu nhân nghe vậy, vội vàng ho khan hai tiếng, lúc này tam phu nhân mới để ý, vẻ mặt Triệu Tình Lam có vẻ không thoải mái, chợt nhớ ra, mặc kệ Triệu Tĩnh Nguyên có thế nào, thì đó cũng là phụ thân của Lam nhi, giờ bà lại nói phụ thân con bé như vậy, trong lòng nó nhất định là không thoải mái, vì vậy cũng không nói nữa.
“Lam nhi, dọc đường đi có mệt mỏi không con? Có muốn cùng mẫu thân nghỉ ngơi chút không? Phòng con ở trước kia vẫn giữ lại cho con đó. Sau này con sống cùng mẫu thân rồi, cũng nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-thanh-the/1905826/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.