“Lam nhi muốn nhờ cữu cữu tìm giúp mẫu thân một tiểu viện ở phụ cận Khánh quốc công phủ, không cần quá lớn, chỉ cần một tiểu viện tam tiến là được. Nếu như Lam nhi có thể may mắn ở lại kinh thành, con sẽ ở cùng với mẫu thân. Nhưng nếu Lam nhi không thể ở lại kinh thành, hy vọng cữu cữu có thể cho biểu tỷ Vũ Dung và biểu muội Vũ Lạc thỉnh thoảng đến chơi với mẫu thân. Đây là chút hiếu tâm của con đối với mẫu thân, mong cữu cữu giúp đỡ.” Triệu Tình Lam vừa nói vừa quỳ xuống dập đầu lạy Sầm Mộ Nam ba lạy.
“Hài tử, con làm cái gì vậy? Mẫu thân con là muội muội ta, chăm sóc cho nó là việc ta nên làm, con như vậy khiến cữu cữu cảm thấy xấu hổ. Năm đó nhìn sai người, để mẫu thân con phải chịu tội nhiều năm đã khiến ta cảm thấy đau xót, con còn như vậy, ta biết đối mặt với con và mẫu thân con như thế nào đây.” Sầm Mộ Nam vội vàng nâng Tình Lam dậy, nói: “Hài tử, chuyện lần này đã khiến con trưởng thành nhiều, không giống trước kia nữa rồi.”
Trong mắt Sầm Mộ Nam, Triệu Tình Lam vì trải qua quá nhiều chuyện trong một thời gian ngắn nên mới phải nhanh chóng trưởng thành. Nhưng làm sao ông có thể ngờ, Triệu Tình Lam trở nên như vậy đâu phải chỉ bởi gặp một ít chuyện cỏn con này, nếu không trải qua cuộc sống biến động thăng trầm, gặp qua sinh tử thì sao có thể biến hóa nhanh đến vậy.
Triệu Tình Lam nghĩ đến mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-thanh-the/1905678/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.