Editor: Búnn.
Tin tức Triệu Tình Lam khỏi bệnh Ninh Mặc Hiên đã nói cho người của Triệu gia biết, có điều điều khiến Triệu Tình Lam cảm thấy kỳ quái chính là, tại sao bao hôm của Chu thị, bên trong không có một ai, không có một người nào tới đây tìm mình, đúng ra, mình không dễ dàng gì mới khỏe lại, coi như là dựa vào mặt mũi, cũng nên có người tới xem mình mới phải chứ. Chẳng lẽ là có nguyên nhân khác? Nếu như mình đoán không sai thì hẳn là chuyện của mẫu thân rồi.
Một mình Triệu Tình Lam ngồi trong phòng của mình, lúc này Thúy Vũ cầm một ly trà mới pha vén màn màu xanh đi vào.
"Tiểu thư, người đang suy nghĩ gì vậy? Lại mất hồn như thế?" Bởi vì nhìn Triệu Tình Lam ngồi lẳng lặng một mình, Thúy Vũ đặt khay trà lên bàn, sau đó hỏi.
"Ta đang suy nghĩ, tại sao mấy ngày nay không có một ai tới quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của ta? Chẳng lẽ ta mới ngã bệnh mấy ngày mà họ đã quên mất ta rồi?" Triệu Tình Lam bưng ly trà cười nói.
"Điều này dĩ nhiên là không thể, tiểu thư lại đa tâm rồi." Thúy Vũ xuôi tay đứng một bên cười nói.
"Tay nghề của nha đầu em càng ngày càng tốt đấy, thoạt nhìn là tốn công học tập pha trà rồi." Triệu Tình Lam như có điều suy nghĩ nhấp một miếng trà cười nói.
"Tiểu thư nói đùa rồi, cũng chỉ là do nước thôi, cho nên mới có thể được như thế, được tiểu thư thích cũng đủ rồi." Mặt Thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-thanh-the/1905650/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.