Triệu Tình Lam mang theo hai nha đầu Thúy Vũ và Hồng Linh chậm rãi trở lại trong viện của mình. Thúy Vũ tiến lên phía trước vén rèm, nhưng không ngờ chính là, Triệu Tình Lam cũng không đi lên trước vào trong nhà, ngược lại quay người đi tới đứng dưới cây hoa lê.
Hồng Linh nhìn ra lúc này tiểu thư nhà mình không muốn vào trong nhà, vội vã đi vào cầm một cái đệm bông vải nhỏ đặt trên băng đá ở dưới cây hoa lê phục vụ Triệu Tình Lam ngồi xuống. Lại thấy tiểu thư nhà mình như có điều suy nghĩ, cho nên hỏi "Tiểu thư, có muốn bọn nô tỳ thu thập một chút đồ trước hay không?"
Triệu Tình Lam ngẩng đầu nhìn ánh trăng mênh mông một chút, ánh trăng đẹp như vậy, chỉ tiếc chỉ ở một chỗ như vậy, thật sự có chút lãng phí. Đẹp đến đâu đi chăng nữa cũng cần tôn lên tâm tình mới có thể lộ vẻ đẹp nhất. Đoán chừng do thời gian sống ở Hầu phủ quá dài, thế cho nên mới có cục diện hoang đường buồn cười bẩn thỉu như hôm nay, ngay cả ánh trăng cũng dơ bẩn.
Lời nói của Chu thị vọng về ở bên tai Triệu Tình Lam, Triệu Tình Lam cũng cảm thấy hơi buồn cười, trong phủ này xảy ra chuyện như vậy, không suy nghĩ nhanh chóng giải quyết từ bên trong thế nào, tìm ra căn nguyên vấn đề để giải quyết. [email protected]*dyan(lee^qu.donnn) Ngược lại muốn để cho nàng đến Khánh quốc công phủ lấy tình để cảm động, để cữu cữu cho một cơ hội, sao điều này có thể? Nàng không động viên cữu cữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-thanh-the/1905620/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.