🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đây là một gian phòng, một can phòng toàn bộ đều là màu trắng, tối tăm, lãnh khốc, không hề có bóng người.

Vô số vải bạt màu trắng từng cái từng cái buông xuống, không biết từ đâu tới tiếng gió lạnh quất vào phát ra âm thanh rầm rì.

Lý Viên lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhẹ nhàng hỏi: “Châu Châu đâu?”

Không biết thanh âm ai vang lên ở bên tai nàng: “Nương nương, nén bi thương a! Công chúa đã muốn đi!”

Đi? Đi đâu? A —— ha ha —— nàng cười lớn ra tiếng, nghỉ đến liền hô: “Gạt ta, các ngươi đều gạt ta, Châu Châu của ta ngoan nhất! Nàng thế nào đều sẽ không đi! A —— a ———— trả lại cho ta, đem nữ nhi của ta trả lại cho ta a!”

“Viên Viên, Viên Viên… Viên Viên ”

Là ai đang gọi ta? Không cần! Không cần kêu! Ta chính là phế vật a! Ta ngay cả nữ nhi mình đều cứu không được a! A a —— a ——.

“Viên Viên, Viên Viên, tỉnh tỉnh… Tỉnh tỉnh”.

Phong Thành Vũ gắt gao ôm Lý Viên trên giường lệ rơi đầy mặt, nhẹ nhàng dỗ nói: “Không có việc gì, không có việc gì, ngươi mau tỉnh lại —”.

Lý Viên chậm rãi mở mắt, trong mắt nàng tán loạn không ánh sáng, không hề tức giận.

“Châu, Châu Châu” nàng như đang trong giấc mộng thì thào kêu lên.

Phong Thành Vũ vươn tay lau nước mắt nàng chảy không ngừng, ôn nhu nói: “Châu Châu không có việc gì, nàng tốt lắm, một chút chuyện đều không có”.

Nhưng Lý Viên giống như là nghe không được thanh âm gì, nỉ non nói: “Châu Châu, tảng đá…

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-sung-phi/566340/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.