“Nô tài tham kiến Thần tần nương nương” Lý Đại Hải vẻ mặt tươi cười khom người nói.
Lý Viên đang được Cẩm Tú hầu hạ thoát áo choàng vân ti, hỏi: “Hoàng thượng đâu?”
“Hồi nương nương, hoàng thượng đang cùng các đại thần chuyên doanh điền hà bá nông, thương thảo chính sự”.
Lý Viên gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Phong Thành Vũ truyền nàng đi vào.
“Trời mưa lớn như thế, ngươi không hảo hảo ở Cam Tuyền cung, chạy đến chỗ này làm gì?” Không đợi Lý Viên hạ bái, Phong Thành Vũ liền cau mày vẻ mặt không hài lòng quát.
Lý Viên hiện đang có bảo bối trong người, đương nhiên tự tin mười phần, chỉ thấy nàng khẽ vểnh môi đỏ mọng lên, hờn dỗi nói: “Chẳng lẽ hoàng thượng không muốn gặp thiếp thân sao?”
Phong Thành Vũ gương mặt khẽ động một chút.
Lý Viên lặng lẽ le lưỡi nói: “Thiếp thân lúc đến còn chưa có dùng thiện đây!”
Phong Thành Vũ sắc mặt trầm lại, lập tức cất giọng gọi: “Người đâu! Truyền thiện!”
Lý Viên cầm trong tay đũa bạc gắp miếng bánh tô bì vào trong chén của Phong Thành Vũ: “Hoàng thượng ngày đêm vất vẻ chuyên cần vì chính sự của đất nước, nhưng người cũng phải chú ý đến thân thể a!”
“Ân!” Phong Thành Vũ thanh âm nhàn nhạt đáp ứng, coi như là đồng ý, đôi tròng mắt đen của hắn không để lại dấu vết nhìn bụng Lý Viên một chút: “Hài tử tốt không?”
Lý Viên cười nói: “Rất tốt!”
Phong Thành Vũ trên mặt hiện lên vẻ ôn hòa cùng chờ đợi,, hắn trầm giọng nói: “Trời mưa đường trơn nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-sung-phi/566336/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.