Editor: Khueloan 
Lý Viên khẽ cúi đầu, nghe ba người này ngươi một câu ta một câu cười nói vui vẻ, nàng gảy gảy vòng dương chi bạch ngọc trên cổ tay, chỉ mong đợi thời gian thỉnh an nhàm chán này có thể kết thúc sớm một chút. 
Đang trong lúc nàng không ngừng tiêu khiển, từng tiếng tiểu hài tử khóc lớn tê tâm phế liệt vang lên. 
Lý Viên liền đứng lên, nhấc chân hướng phía ngoài đi tới. 
Nàng vừa đi tới cửa liền thấy một đám thái giám cung nữ ôm lấy hai đứa bé hướng bên này đi tới, Lý Viên liếc mắt thấy Dung mama đỡ Châu Châu đang khóc trên vai. 
“Châu Châu, đây là tại sao?” Nương ở chỗ này đây!” Lý Viên nhận lấy hài tử, thoáng cái đau lòng không thôi. 
Châu Châu khuôn mặt nhỏ nhắn vì khóc nên đỏ rực, dùng sức ôm lấy cổ mẫu thân, một bộ dáng bị kinh sợ. 
Lý Viên đánh giá Châu Châu trên người không có thương tích gì mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, nàng dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn Dung mama. 
Dung mama lặng lẽ hướng ngón tay sang bên cạnh, Lý Viên lúc này mới nhìn rõ trưởng tử Phong Nguyên Văn của Thuận vương khuôn mặt đầy máu đang được cung nữ ôm trong ngực. 
Trong lòng nàng nhất thời cả kinh, đây là chuyện gì xảy ra? 
“Nguyên Văn! Nguyên Văn!” Người đầu tiên nhào lên chính là Tiền trắc phi, nàng một tay ôm nhi tử một bên kêu khóc thương nhi tử, khuôn mặt hoảng sợ hô to: “Ngự y, ngự y, mau truyền ngự y!” 
Cả Từ Ninh cung nhất thời loạn thành một đống, thái y nhanh chóng chạy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-sung-phi/566333/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.