Ngày tháng cứ thế trôi qua.
Và vào ngày Hạ Nguyệt Y trở lại vương phủ, ta vừa nhờ nha hoàn tâm phúc Thu Ý mua cho một giỏ quýt còn xanh, ăn rất kích thích vị giác.
Ăn xong, ta lại bảo Thu Ý bày lên những trái cam đã chuẩn bị từ trước, không để lại chút sơ hở nào.
Khi Hạ Nguyệt Y đến, liền thấy ta đang ngồi tách vỏ cam, trên mặt nàng lộ ra một nụ cười lạnh.
"Ngươi còn có nhã hứng ăn cam ở đây, mà không nghĩ xem mẫu thân ngươi bây giờ đang sống ra sao?"
Một câu nói khiến động tác của ta dừng lại, suýt chút nữa không giữ nổi biểu cảm trên gương mặt.
"Ý ngươi là gì?"
Giọng ta lạnh lùng, còn Hạ Nguyệt Y vẫn cười, rồi từ trong tay áo lấy ra một phong thư và một cây trâm mà mẫu thân từng đeo.
"Hạ Nguyệt Từ, ta đã bảo ngươi rồi, ngươi không đấu lại ta đâu."
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Ta lập tức mở phong thư ra, đó là nét chữ lạ, nhưng nội dung thư lại ám chỉ một cách mờ mịt rằng ở ngôi miếu hoang phía Đông thành có người mà ta muốn gặp.
Nếu đến trễ, sẽ không kịp gặp nữa.
Nhìn cây trâm ấy, cùng với lời của Hạ Nguyệt Y, trong lòng ta không khỏi run lên.
Thu Ý cũng lộ vẻ lo lắng.
"Nhìn thái độ của đại tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-phuc-thu/3713770/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.