Edit: Ha Thu
Trong đình hoa viên Quách phủ hóng mát, Lý Vị Ương nhẹ nhàng lột vỏ quả cam quýt, đưa đến trước mặt mời Quách phu nhân ăn. A Lệ công chúa chống cằm nâng má ngồi ở một bên, hình dạng vô cùng buồn chán.
Quách phu nhân tiếp nhận cam quýt, mỉm cười nhìn bãi cỏ đối diện. Chỉ thấy hình dạng Quách Đạo đang chơi trò cưỡi ngựa, Lý Mẫn Chi làm theo cưỡi ở trên cổ của hắn, cười hì hì gọi: "Giá, giá, anh trai chạy mau!"Vú nuôi phía sau khẩn trương hề hề chạy tới chạy lui. Mấy ngày tới nay Mẫn Chi tính cách càng hoạt bát, ngày càng khôi phục lại vẻ bình thường, gặp người liền cười, sớm đã không còn như lúc trước tự khép kín bản thân, là tiểu nam hài không thích nói chuyện nữa. Hắn hơn nữa thích ở cùng Quách Đạo, mỗi lần đụng tới, hắn liền gắt gao kéo không thả. Cũng khó trách, do Quách Đạo cá tính thập phân khoan khoái, khiến cho hài tử thích, hoặc là nói hắn thiên sinh chính là tiểu nam vương.
Lý Vị Ương nhìn Quách phu nhân trên mặt thắm thiết sâu sắc ý cười, không khỏi đạm đạm mà nói: "Mẫu thân, Mẫn Chi bây giờ được chăm sóc tốt như vậy, người đã phí rất nhiều tâm tư, con thật lòng cảm kích."
Quách phu nhân lắc lắc đầu, nói: "hài tử ngốc, ta có làm gì đâu mà cảm ơn. Mẫn Chi là nhi tử của dưỡng mẫu con, thì hắn cũng giống như con trai của ta."
Lý Vị Ương mỉm cười, ánh mắt rơi xuống trên người Quách Đạo cùng Mẫn Chi nơi xa.
Mẫn Chi mắt đen lay láy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794569/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.