Edit: Ha Thu
Sau khi trở lại Quách phủ, Lí Vị Ương vừa mới rửa mặt chải đầu xong, lại nhìn thấy Quách phu nhân đã bước vào cửa, bộ dáng muốn nói lại thôi: "Gia nhi, hôm nay... Doanh Sở cùng con nói chuyện gì?"
Lí Vị Ương ánh mắt thẳng tắp nhìn Triệu Nguyệt liếc mắt một cái, mang chút khiển trách, Triệu Nguyệt liền vội vàng cúi đầu, chuyện này nàng cũng không muốn nói, phu nhân như vậy là quan tâm tiểu thư, nàng không đành lòng nhìn phu nhân lo lắng. Lí Vị Ương thu hồi ánh mắt, ngữ khí bình thản nói: "Mẫu thân không cần lo lắng, không có chuyện gì đâu."
Quách phu nhân hiển nhiên cũng không tin, nàng trong ánh mắt hàm chứa thân thiết: "Gia nhi, con luôn như thế, có chuyện cũng không hướng mẫu thân nói. Doanh Sở nói con năm nay đại kiếp nạn, có thật là như vậy không?"
Lí Vị Ương thần sắc tự nhiên, cũng là nhẹ nhàng thở dài nói: "Thầy bà hồ ngôn loạn ngữ, mẫu thân không nên tin làm gì?"
Quách phu nhân cũng là lo lắng trùng trùng nói: "Doanh Sở không là một thầy bà bình thường, lời hắn nói tuy không đúng 10 phần thì cũng đúng 9 phần, Vương Tử Khâm cũng nói con nên để ý cẩn thận, không phải sao? Con thế nào lại không để ở trong lòng."
Lí Vị Ương bật cười nói: "Thiên mệnh không thể xoay, làm gì phải quan tâm quá mức? Huống chi bọn họ chưa hẳn thật sự biết thiên mệnh, mười thành đổ thì có cửu thành là hù nhân."
Quách phu nhân vẫn lo lắng, nàng nhẹ nhàng nắm tay Lí Vị Ương, ôn nhu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794566/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.