Xuân Giang các xây cạnh dòng sông đào, dựa sát vào thành đô, cây cỏ hoa lá ẩn hiện bên trong. Từ nội các nhìn ra, có thể đem hết thảy cảnh sắc mỹ lệ thu vào dưới đáy mắt, cảnh trí điểm trang vô cùng mỹ diệu, bố trí bên trong ung dung mà lịch sự cao nhã, nhưng lại chẳng hề lu mờ những bức tranh chữ danh nhân kiệt xuất treo trên tường, hoàn toàn khác xa với tranh ở tửu lâu tầm thường, tất cả hòa quyện thành một bức họa tuyệt mỹ. Một bức rồi một bức, cơ hồ người xem không kịp nhìn. Ngày Xuân Giang các khai trương, cũng là ngày anh tài quý nhân kiệt xuất cùng hội tụ, hơn nữa lại chẳng thiếu hào môn thiên kim thích dự ca múa nhạc hội. Nếu muốn dự lễ không phải có tiền là có thể vào, nếu muốn đặt một bàn, còn phải đặt trước tận hai tháng.
Lúc này, Lý Vị Ương đang ngồi trên giường thêu hoa dưới bóng cây tử đàn, mũi hít vào một hơi trầm hương lan truyền trong không khí, làm người ta như lạc vào chốn bồng lai, chân như bay bổng. Lan can bên cạnh sát cạnh sông đào, một trận gió thổi qua, khí mát gió thanh thổi bừng nội các, cửa sổ trên gác xếp phát ra thanh âm leng keng. Lý Vị Ương yên tĩnh ngắm nhìn, quay đầu nhìn về phía Nguyên Liệt nói:"Nơi này quả thật rất đẹp."
Nguyên Liệt cười nhẹ đáp: "Vào thời điểm ta đến đây, tửu lâu này đã gần phá sản, nhờ ta trù tính trước một bước, cho nên mới cứu vớt được một phen. Nửa năm trôi qua, quang cảnh đã thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794557/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.