Lý Vị Ương trở lại Quách phủ, Triệu Nguyệt vội vàng truyền tới một phong mật hàm. Lý Vị Ương nhìn kỹ, trên mặt lộ ra tươi cười, có trời mới biết nàng không chỉ bố trí hãm hại Bùi thị, mà còn chuẩn bị thêm một cọc sự tình khác. Chẳng qua Bùi gia mới thua thiệt một khoản lớn, chỉ sợ không hay biết gì, à không, rất nhanh thôi Bùi hoàng hậu sẽ biết, hy vọng bà ta sẽ thích lễ vật này.
Nàng nghĩ như vậy, đột nhiên cảnh vật trước mắt bị tay ai đó che đi, Lý Vị Ương nâng con ngươi, nhìn khuôn mặt tuấn tú quen thuộc, Nguyên Liệt nói một hơi dài bên tai nàng: "Vị Ương!"
Lý Vị Ương không nói gì, hắn đến đây lúc nào, là vừa rồi theo sau nàng vào trong phủ sao? "Ngươi lại xuất quỷ nhập thần?"
Nguyên Liệt trong thanh âm mang theo vô hạn ủy khuất, thừa dịp nàng không chú ý liền ôm lấy eo nàng: "Vị Ương, vì cái gì nhiều ngày không để ý đến ta, ngay cả tham gia yến hội Vương gia cũng không gọi ta đi theo?"
Lý Vị Ương thấp giọng nói: "Đây là Quách phủ, dù là sân viện của ta nhưng cũng không ít hạ nhân, người ta đều đang nhìn, ngươi trước buông tay được không!"
Nguyên Liệt ánh mắt chớp chớp, không chút do dự: "Không buông!"
Lý Vị Ương để tay lên trán cái trán, lắc đầu: "Ta hôm nay thật sự là không muốn gặp ngươi!"
Nguyên Liệt một bộ dáng thập phần tan nát cõi lòng, chực khóc nói: "Vì sao?"
Lý Vị Ương biết hắn cố ra vẻ, lười phản ứng: "Ngươi cho rằng Vương tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794554/chuong-256-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.