Nguyên Dục hổn hển từ trong phủ Quách gia đi ra,hắn thậm chí còn không thèm hỏi tới Vĩnh Ninh công chúa có muốn cùng hắn trở về không.Tới lúc Lý Vị Ương tự mình tiễn Vĩnh Ninh công chúa xuất phủ,nhác đã không thấy bóng Nguyên Dục đâu nữa.Vĩnh Ninh công chúa tự giễu cười cười,nói : "Lần này bất cứ giá nào ta cũng đã giúp ngươi,người cũng đừng làm cho ta thất vọng."
Lý Vị Ương cười cười,nói: "Công chúa,ta đã khi nào làm cho người phải thất vọng chưa đây?"
Vĩnh Ninh nhìn nàng chằm chằm,từ từ thở ra nhẹ nhõm trên mặt mang một chút đăm chieu nói: "Hôm nay ngươi đi nước cờ này,quả thực là quá mạo hiểm."
Lý Vị Ương chỉ nhìn nàng tươi cười thực bình thường,nàng đương nhiên biết hôm nay mình đã quá mạo hiểm,nhưng ở Việt Tây này,Nguyên Dục,hay bất kì người nào khác cũng có thể làm bại lộ thân phận của nàng.Đến khi đó nàng mới tìm cách che dấu chỉ càng thêm khó khăn.Mọi việc chủ động xuất kích,biến bị động thành chính động,đây mới là đạo lý tự vệ.Đương nhiên,làm như vậy đích thực là có thể giải trừ đi hậu hoạn khi bị người khác nhận ra thì đồng thời cũng sẽ mang lại chút phiền toái,tỷ như hiện tại Bùi hoàng hậu nhất định là đã biết hết thẩy mọi việc,nhất định sẽ theo dõi hành động của nàng.Nhưng,như vậy thì có sao ? Chỉ có bây giờ có thể đứng vững gót chân,sau nàymới có thể nói đến báo thù rửa hận,nàng không thể nào cả đời ẩn núp không gặp người,nàng cần phải làm cho tất cả mọi người ở Quách gia tiếp nhận nàng,mới có thể thi triển nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794467/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.