Trong lúc giám quân và Thác Bạt Chân giằng co, đột nhiên có người ra sức giục ngựa tiến vào quân doanh hô lớn: "Bệ hạ có chỉ, tuyên Tam hoàng tử lập tức hồi kinh chịu tang!"
Về chịu tang? Chân mày Thác Bạt Chân từ từ giãn ra mà sắc mặt của Lưu giám quân lại trở nên vô cùng khó coi. Đã xảy ra chuyện gì? Theo những gì sắp đặt trước thì phải là Tam hoàng tử âm mưu tạo phản, bọn họ chịu trách nhiệm bắt hắn tử hình ngay tại chỗ mới đúng! Vì sao đột nhiên Hoàng đế lại hạ thánh chỉ này?
Thác Bạt Chân mỉm cười, nói với thái giám tuyên chỉ: "Vậy đại quân nơi này —— "
Thái giám tuyên chỉ nói: "Bệ hạ đã phái người khác thích hợp đảm nhiệm vị trí thống soái lần này, Tam điện hạ không cần lo lắng."
Thác Bạt Chân quỳ xuống thành khẩn dập đầu về hướng kinh đô: "Phụ hoàng anh minh." Hắn nghiêm cẩn như vậy khiến Lưu giám quân hận không thể một kiếm chặt luôn đầu hắn.
Lí Vị Ương đứng cách đó không xa, nhìn thấy màn kịch ngay trước mắt, thản nhiên cười: "Một đêm ngắn ngủn mà bệ hạ lại thay đổi ý định, thật sự ta quá coi thường Thác Bạt Chân rồi."
Triệu Nguyệt mở to mắt không dám tin: "Đã đến nước này rồi, sao Thác Bạt Chân còn có thể thoát tội?"
Lí Vị Ương cười lạnh một tiếng: "Bây giờ chỉ về kinh đô mới biết được." Nàng xoay người, lại quay đầu nhìn về phía Thác Bạt Chân, nụ cười trên mặt trở nên lãnh khốc. Thác Bạt Chân – quả thực là không thể khinh thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794456/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.