Cốc cốc cốc, chỉ chốc lát sau đã nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên.
Lí Mẫn Đức không vui nhìn người đẩy cửa vào, lạnh nhạt nói: “Tứ Hoàng tử Mạc Bắc, không mời mà đến không biết là đạo lý gì?”
Lí Nguyên Hành chỉ cười: “Tiểu huynh đệ, lần trước chúng ta đã giao thủ, ta biết huynh đệ võ công không kém, nhưng chắc hẳn cũng không muốn đánh nhau tại đây, rất khó coi!” Thái độ hắn hiển nhiên vô cùng thân mật, thậm chí còn mang theo một tia phóng khoáng, làm người khác khó sinh ra chán ghét.
Triệu Nguyệt cùng Triệu Nam đồng loạt cảnh giác nhìn chằm chằm Lí Nguyên Hành, sắc mặt không tốt. Phía sau Lí Nguyên Hành còn có một thiếu nữ, ánh mắt tròn xoe khẽ chuyển, chỉ chốc lát lập tức dừng lại tại chỗ Lí Mẫn Đức, bắt đầu sáng rỡ khác thường. Nàng ấy rất xinh đẹp, hàng mi cong cong giống như trăng non, chiếc mũi thẳng khéo léo, đôi môi mềm mại đỏ tươi, cặp mắt càng giống hồ thu, trong vắt sáng ngời, chỉ cần liếc qua có thể câu hôn phách người nhìn, ngoại trừ làn da hơi thô ráp vì bão cát trường kỳ ở Mạc Bắc thì tuyệt đối là mỹ nhân.
Lí Vị Ương thấy mắt nàng trong suốt như nước chảy, thật mê người, hiểu được nàng ấy coi trọng Lí Mẫn Đức, bất giác lắc đầu, tháng này là lần thứ mấy rồi? Mỗi lần Mẫn Đức ra ngoài luôn dẫn tới không ít tiểu thư vây xem, có người lớn mật bước lên bày tỏ tình yêu, nghe nói lần trước một tiểu cô nương vứt cả yếm lên xe ngựa hắn… Thật lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794426/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.