Thái tử chuẩn bị hơn mười gian phòng để chẩn trị cho những người bị thương, thân phận những người này đều không tầm thường, phải điều động toàn bộ Thái y của Thái y viện. Trong đó Vương Thái y thường tới chẩn trị cho Lí gia, cho nên có quen biết, không cần Lí Vị Ương phân phó đã đến khám cho Lí Mẫn Đức.
Lí Vị Ương đứng ngoài cửa, cảm thấy thân thể lúc rét run lúc lại nóng lên bừng bừng, chỉ lẳng lặng nhìn mọi người chạy tới chạy lui, thỉnh thoảng nghe thấy tiếng rên rỉ chói tai. Nàng hẳn nên vào trong, mà lúc này nàng lại hy vọng gió lạnh có thể làm nàng tỉnh táo hơn một chút!
Tưởng Nguyệt Lan cùng Lí Thường Tiếu lúc đó đi thăm Trắc phi đang mang thai nên không ở trong hoa viên, may mắn thoát được một kiếp, lúc đó bên người Thái tử có Thác Bạt Chân và rất nhiều hộ vệ cho nên hắn cũng lông tóc vô thương. Người thảm nhất chính là nữ quyến tay không tấc sắt, các tiểu thư như hoa như ngọc cứ vậy hương tiêu ngọc vẫn, đây là thọ yến của Thái tử phi, người tới đều là các tiểu thư được chiều chuộng trong đại gia tộc, có thể nói ngàn sủng vạn sủng, thường ngày cửa lớn không ra cửa sau không lại, gặp phải thích khách ngay cả sức chạy trốn cũng không có, tổng cộng chết mười hai người. Thái tử nhìn đến thảm trạng này, trong lòng thổn thức, vội phân phó người đi báo tang, hơn nữa an bày phòng nghỉ ngơi cho người còn sống.
Lí Vị Ương lạnh lùng nhìn, trong đầu lại cấp tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794414/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.