Chạng vạng, Lí Vị Ương vội vàng đến Hà Hương viện.
Nha đầu vén rèm đưa nàng vào, cười nói: “Huyện chủ, lão phu nhân đang chờ ngài.”
Lí Vị Ương mỉm cười, bước chân không ngừng nghỉ nhanh vào.
Lúc Lí Vị Ương vào trong, lão phu nhân đang ngồi ngay ngắn trên ghế tựa, được La ma ma hầu hạ dùng trà. Lí Vị Ương thỉnh an, lão phu nhân cười, “Đứng lên đi. Hiếm khi thấy con có tâm, giờ này còn chạy tới thăm ta.”
Lí Vị Ương đứng dậy, lão phu nhân chỉ vào điểm tâm bên cạnh: “Sáng sớm mẫu thân con đưa tới, nếm thử xem.”
Lí Vị Ương đi qua, điểm tâm trên bàn màu hồng nhuận lộ ra sắc vàng lấp lánh, ngon miệng vô cùng, tiện tay cầm một khối đặt lên miệng ăn, khen: “Hương vị điểm tâm thật ngon miệng, không biết tên là gì?”
Lão phu nhân mỉm cười, La ma ma nói: “Huyện chủ, đây là Kim cao, Đại phu nhân tự tay làm, mềm mại tinh tế, chua ngọt ngon miệng, lão phu nhân rất yêu thích.”
Lí Vị Ương hiểu ra: “Làm bằng quả sơn tra?”
La ma ma gật đầu: “Đại phu nhân có tâm, gần đây lão phu nhân bị phong hàn, ăn cái gì cũng không thấy ngon, may mà có món này!”
Lí Vị Ương cười nói: “Có thể thấy mẫu tâm rất dụng tâm, lão phu nhân có được người con dâu tốt như vậy, đúng là hồng phúc tề thiên.”
Nàng cười nói vui vẻ, hoàn toàn không nhìn ra được tâm tư chân thật, nói xong thì bước sang bên cạnh, cầm lấy ly trà trong tay La ma ma, tự mình đưa đến trước mặt lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794388/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.