: Vô tình vô nghĩa
Hiền phi biến sắc, một tia sáng lạnh lướt qua trong mắt.
Đưa ngọc bội đính hôn cho Lí Trường Nhạc, chỉ để ổn định Lí gia, cũng vì mượn sức Tưởng gia, mà thực ra bà không hề hài lòng với Lí Trường Nhạc. Nếu Lí Trường Nhạc vẫn là trưởng nữ Lí gia toả sáng vô hạn, tìm cách để Thác Bạt Chân cưới về làm Chính phi là kế hoạch tốt, nhưng mà Lí Trường Nhạc bản thân ngu xuẩn, chạy tới hiến kế cho Hoàng đế, đâu đâu cũng không được lòng người, ngay cả Ngũ Hoàng tử muốn lấy nàng ta, còn bị Hoàng đế mắng cho một trận, hiện tại nếu bàn đến hôn sự của Thác Bạt Chân với nàng ta, chẳng biết sẽ gặp phải bao nhiêu phiền toái. Nhưng cho dù phiền toái, vẫn tốt hơn nhiều so với Thác Bạt Chân nhân lúc nhà người ta tang mẹ làm chuyện cẩu thả với Đại tiểu thư Lí gia, nếu lúc đó Hiền phi khoanh tay đứng nhìn, để chuyện lan ra ngoài thì Thác Bạt Chân bị đánh một kích thật mạnh làm sao thắng nổi Lí gia. Hiền phi bất đắc dĩ mới đem tặng khối ngọc bội, coi như kế sách kéo dài thời gian. Hiện giờ Lí Vị Ương nói đến chuyện này, Hiền phi càng thêm bực bội, nhưng không thể để lộ ra manh mối, đành âm thầm ảo não.
“Hài tử ngốc, ta đang nói con đấy, Đại tỷ con tất nhiên có phụ thân con quan tâm, ta vừa nhìn con đã thấy vừa ý mới quan tâm như vậy, nói thêm vài câu, con đừng quá để ý.” Chỉ trong nháy, Hiền phi đã khôi phục sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794377/chuong-95-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.