: Yếu đuối đáng thương
Vào phòng, nhìn thấy Lí Trường Nhạc nằm trên sạp mỹ nhân, khuôn mặt có vẻ được trang điểm rất tỉ mỉ, mi dài mong manh, làn dan tuyết trắng, tóc chải chuốt cẩn thận không rối một sợi, mắt khẽ nhắm, khóe mắt còn vương nước, thoạt nhìn yếu đuối đáng thương.
Lí Vị Ương thiếu chút nữa là cười ra tiếng, bộ dáng này, đúng là làm người khác trìu mến, nàng là nữ nhân còn cảm thấy động tâm, huống chi là nam nhân? Quả nhiên, Ngũ Hoàng tử bên kia lộ ra vẻ mặt đau lòng không thôi: “Đại tiểu thư làm sao vậy?!”
“Đều tại nô tỳ, hôm qua Đại tiểu thư trở về nghe nói phu nhân mất, không chịu nổi đả kích, cả người ngây ra, nói bản thân bất hiếu, ngay cả mẫu thân mất đi cũng không thể ở bên cạnh, đáng nhẽ nô tỳ phải nhận ra, không để tiểu thư ở lại một mình…” Đàn Hương khóc như đứt từng khúc ruột.
Lí Vị Ương nhìn thoáng qua cổ Lí Trường Nhạc, trên cổ tuyết trắng kia đúng là có một vết lằn rất sâu, xem ra, dùng dây thắt cổ, nàng thản nhiên nhìn, không nói một lời.
Đàn Hương khóc sướt mướt: “Đại tiểu thư nói, tiểu thư từng sai lầm, trong nhà này lão gia cùng lão phu nhân đều không tin tiểu thư, Đại phu nhân đi rồi, tiểu thư còn sống cô đơn để làm gì…” Sau đó nhìn thoáng qua Lí Vị Ương, nói, “Ngay cả Tam tiểu thư cũng không chịu tha thứ cho tiểu thư…”
Thác Bạt Duệ nhìn thấy giai nhân mình ái mộ đáng thương như vậy, trong lòng đau đớn, nói: “Lí Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794367/chuong-92-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.