: Yếu đuối đáng thương
“Mẫu thân con có tâm bệnh, hơn nữa bị kinh sợ quá mức mới mất đi.” Lâm thị lạnh lùng nói.
“Tâm bệnh…” Lí Trường Nhạc cảm thấy tay chân lạnh lẽo, “Thân thể mẫu thân luôn rất tốt, —— “
Lâm thị thở dài một hơi: “Là sơ sót của ta, không ngờ lại mất một nữ nhi vào tay nó!” Lúc này Lâm thị không biết cái chết của Ngụy Quốc phu nhân có liên quan đến Lí Vị Ương, nếu bà biết, chỉ sợ tức giận đến mức ngất xỉu!
“Ngoại tổ mẫu, người nhất định phải báo thù cho mẹ!” Mắt Lí Trường Nhạc đỏ ngầu, phẫn nộ làm nàng phát cuồng, nàng muốn Lí Vị Ương phải trả giá lớn! Nàng muốn đưa nó xuống địa ngục!
Từ lư hương vàng hoa văn phúc thọ trên bàn từng làn khói mờ ảo bay lên, khuôn mặt Lâm thị trong hương khói có vẻ trầm lắng, bà trầm mặc rất lâu, như thể không nghe thấy lời của Lí Trường Nhạc, Lí Trường Nhạc nhìn thấy cảnh này, bất giác tiến lên một bước: “Ngoại tổ mẫu, từ nhỏ người thương yêu con nhất, chẳng lẽ người không muốn làm chủ cho mẹ sao?”
Ngụy thị thấy thế, vội vàng chạy lên đỡ lấy Lí Trường Nhạc định quỳ xuống: “Hài tử ngoan! Sao con lại nói những lời đó, biết rõ ngoại tổ mẫu từ nhỏ yêu thương con nhất, không một người chị em nào so được…” Lời này là sự thật, bởi vì Tưởng gia nhiều nam hài tử, mỗi lần Lí Trường Nhạc đến đều như mặt trăng tỏa sáng giữa những vì sao, đừng nói người khác, cho dù là hai vị cữu mẫu thường ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794365/chuong-92-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.