Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng đập cửa dồn dập, Lí Vị Ương nhướng mày: “Ai?”
“Tiểu thư, nô tỳ là Mặc Trúc.” Mặc Trúc thấp giọng nói, sự sốt ruột trong giọng nói làm cho Lí Vị Ương có dự cảm không tốt.
“Vào đi!”
Mặc Trúc vừa bước vào nhìn thấy Lí Mẫn Đức, thoáng giật mình, hai mắt đỏ hồng nói: “Tiểu thư, Tam phu nhân… Tam phu nhân không ổn rồi…”
Trong lòng Lí Vị Ương đau xót, theo bản năng lập tức nhìn về phía hắn, biểu cảm của thiếu niên giờ phút này không có gì khác thường, như thể không nghe được tin tức dưỡng mẫu bệnh tình nguy kịch, mà là chuyện hoàn toàn không liên quan gì đến mình, nhưng tay hắn đang run rẩy, ánh mắt chuyển động, sự đau xót rõ ràng khó có thể che giấu.
Hắn vẫn là một đứa trẻ… Lí Vị Ương nắm chặt lấy tay hắn.
Lí Mẫn Đức nhìn về phía nàng, lập tức cười, nói: “Ta muốn trở về ngay lập tức.”
“Ta đi cùng đệ.” Lí Vị Ương thở dài, nhẹ giọng nói.
Trong phòng Tam phu nhân, một sợi dây màu đỏ thật mảnh được kéo ra từ trong màn giường, Thái y lão phu nhân mời riêng tới đang cầm đầu còn lại để bắt mạch. Lão Thái y râu bạc phơ dài quá ngực, ánh mắt khép hờ, môi lẩm nhẩm, dường như đang cân nhắc gì đó. Tuy ban ngày Lí Vị Ương đã nhìn thấy sắc mặt bệnh tật yếu ớt của Tam phu nhân, nhưng lúc này nhìn lại, trái tim vẫn đập thật nhanh. Tam phu nhân vốn dịu dàng, hiện giờ gầy ốm đơn bạc, nằm dưới tầng tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794308/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.