Phòng của Lí Thường Hỉ, lúc mới bước vào có một loại mùi hương trầm trầm, Lí Vị Ương hơi sửng sốt, sau đó dừng lại ở chỗ cửa, nghĩ ngợi cẩn thận, rồi mới cất bước.
Phòng ngoài, Tứ di nương Chu thị cười khanh khách tiến lên nghênh đón, sau đó ngồi xuống ghế có vị trí thấp nhất, không hề nhìn ra bộ dáng tức giận phẫn hận. Trên mặt Lí Thường Tiếu có một tia sầu lo nói không nên lời, nhưng không nói gì cả, chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh.
“Hôm nay Tam tiểu thư đến thật không khéo, Ngũ tiểu thư vừa mới ngủ xong.” Chu thị cười nói, một đôi mắt hạnh như dòng nước mùa xuân. Tuy bà là mẹ đẻ, nhưng trước mặt người khác, lại không có tư cách gọi tên các tiểu thư.
Vừa mới ngủ? Lí Vị Ương cười cười: “Không sao, ta chỉ đến thăm Ngũ muội muội, có tâm ý hết mức là tốt rồi.” Ánh mắt của nàng, nhẹ nhàng đảo qua người Chu thị, Chu thị mặc áo váy gấm màu mật ong, dưới làn váy được trang trí bằng những bông sen Tịnh Đế, lộ ra đôi hài nhỏ màu hồng anh đào, thoạt nhìn không giống một phu nhân đã sinh ra hai nữ nhi, khó trách phụ thân sủng ái bà ta như vậy.
Đúng lúc này, nha đầu đã lặng lẽ báo tin Lí Vị Ương đến thăm cho Lí Thường Hỉ nằm ở phòng trong, nàng ta đứng lên, tiện tay cầm bình hoa phấn hồng trên bàn ném về phía cửa, giọng nói có sự phẫn hận không thể áp chế được: “Cút ngay! Bảo nó cút ngay!”
Bình hoa nát vụn, nước bên trong bắn tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794262/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.