Edit:..Lam Thiên..
Hạ Thính Ngưng cảm thấy cả kinh, bị biến cố bất thình lình hù nhảy dựng.
Túm trụ làn váy của nàng là một cánh tay trắng mập, trong bụi cây truyền đến rất nhiều động tĩnh, một cái đầu từ trong cành lá chui ra.
Khuôn mặt tròn trịa, ánh mắt to lấp lánh, Hạ Thính Ngưng kinh ngạc nhìn người đột nhiên nhảy ra nhếch miệng cười ngây ngô, không chút nào keo kiệt khoe hàm răng trắng bóng của mình.
Đôi nam nữ cách đó không xa nghe được động tĩnh liền chóng tách ra, Ninh Dương Hầu thế tử quay đầu hướng tới bên này quát lạnh một tiếng “Ai ở đàng kia?”
Vừa nói vừa buông hai tay đang ôm vai nữ tử ra, đi nhanh tới chỗ Hạ Thính Ngưng đang đứng.
Mắt thấy đã kinh động, Ninh Dương Hầu thế tử đang đi tới.
Hạ Thính Ngưng nhíu mi, chỉ vào nữ tử nữ tử đang chui đầu ra trong bụi cây, quyết đoán phân phó nói “Các ngươi mang theo nàng đến bên kia trốn kỹ, cẩn thận đừng lên tiếng.”
Vãn Ngọc và Lục Vu vội vàng gật đầu, mỗi người một bên đem người nhấc lên, đồng thời còn không quên lấy tay che miệng đối phương, nhanh chóng ẩn vào bụi cây bên cạnh.
Thấy người đã trốn kỹ, Hạ Thính Ngưng hơi hơi nhíu mi, không né cũng không tránh đứng im tại chỗ chờ đương sự đi tới.
Ninh Dương Hầu thế tử Vũ Thế Văn chau mày lại đi tới địa phương truyền ra động tĩnh, nhìn thấy đó là Hạ Thính Ngưng vẻ mặt lạnh nhạt.
Cục diện này khiến hắn nhất thời sững sờ ngay tại chỗ.
Hắn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-duong-ga-nhat-dang-the-tu-phi/3226194/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.