Edit: voi còi
Sáng sớm, ánh nắng ấm áp xuyên thấu qua màn cửa sổ màu trắng rơi vào trong phòng, rơi trên mặt đất soi rõ bóng cửa trên sàn đá cẩm thạch, quang ảnh nhảy lên. Trên bàn nến đỏ long phượng sớm thiêu đốt hầu như không còn.
Trong màn đỏ, Bách Lí Dung Cẩn một tay chống đầu, cả người nằm nghiêng ở trên giường, mái tóc đen dài như mực tùy ý cúi rơi xuống, đôi mắt mỉm cười nhìn Hạ Thính Ngưng vẻ mặt bình yên ngủ ở bên cạnh hắn, bàn tay thon dài xoa xoa hai má trắng mịn như ngọc của đối phương, ngón tay nhẹ nhàng qua lại vuốt ve da thịt tuyết trắng tinh tế. Trong lòng khẽ nhúc nhích, không khỏi cúi người khẽ hôn một cái ở trên trán nàng.
Trong mắt hàm chứa ý cười càng lúc càng sâu lên, vươn tay dịch dịch chăn cho thiên hạ còn đang ngủ say kia, vẻ mặt ôn nhu. Lúc trước khi chưa gặp được nàng, hắn chưa bao giờ từng nghĩ tới một ngày kia sẽ có nữ tử có thể giống như bây giờ ngủ ở bên cạnh hắn. Hắn chung quy cho rằng, đến suốt cuộc đời, chiếc giường lớn khắc hoa này đều chỉ biết có hắn một người. Không nghĩ hiện thời, lại hơn một cái nàng.
Hạ Thính Ngưng chỉ cảm thấy trong lúc ngủ mơ, trên trán truyền đến xúc cảm ấm áp, cũng có hô hấp mềm nhẹ phất qua trán của nàng. Điều này làm cho nàng không khỏi mở hai tròng mắt mệt rã rời ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy tuấn nhan trắng nõn gần trong gang tấc.
Hạ Thính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-duong-ga-nhat-dang-the-tu-phi/3226128/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.