Chương trước
Chương sau
Thập Nhất Nương thay đổi xiêm y xong thì đi ra, San Hô ở bên chỗ đạithái thái đã đến đây, đang cùng Hổ Phách nói chuyện. Thấy Thập NhấtNương đến, San Hô tiến lên hành lễ, cười nói:” Thập nhất tiểu thư, nô tì đến cầu ngài một cái ân điển.”
Đã đến cầu người, thì trong lòng đều đã cân nhắc một phen, có bốn, năm phần nắm chắc mới có thể mở miệng.
Thập Nhất Nương xem nàng mi mắt mang theo ý cười, nên việc nàng cầukhẳng định là chuyện dễ dàng, liền cười nói: “San Hô tỷ tỷ có việc gì cứ trực tiếp nói!”
San Hô liền liếc mắt nhìn Hổ Phách một cái, cười nói: “Ngài cũngbiết, Hổ Phách vốn quản lý xiêm y trang sức trong phòng đại thái thái,hiện giờ phải đến phòng ngài, nguyên lai mọi việc của nàng là ta tiếptay.” Nói xong, trên mặt lộ ra vài phần đỏ ửng,” Tráp của Đại thái tháicó vài món nạm tơ vàng bị lung lay, mấy tiểu nha hoàn lấy ra xem, nhưngkhông thể để nguyên trở lại…… Muốn nhờ Hổ Phách đi qua nhìn xem.”
Là chính nàng tò mò, lấy ra xem không thể để lại như cũ đi!
Thập Nhất Nương khóe miệng mỉm cười: “Ngươi cùng Hổ Phách là tỉ muộicùng phòng, cùng Đông Thanh cũng thân thiết, có việc gì, chỉ cần bảo các nàng đi hỗ trợ, không cần khách khí như vậy.”
San Hô nghe xong sắc mặt lộ vẻ vui mừng, cao hứng hành lễ với Thập Nhất Nương, rồi lôi kéo Hổ Phách ra cửa.
Bên ngoài, trời xanh mây trắng, cây hoàng dương to bằng bắp tay người lẳng lặng đứng.
Hổ Phách không khỏi thở dài một hơi.
“Mới đến đây không được một ngày, liền bắt đầu than ngắn thở dài!”San Hô trêu ghẹo,” Như thế nào? Nghĩ muốn về phòng đại thái thái?”
Hổ Phách cười mà không đáp, chính là thân thiết khéo cánh tay San Hô: “Đa tạ tỷ tỷ tới đúng lúc. Bằng không, thật không biết nên như thế nàocho tốt?”
” Có cái gì khó?” San Hô cười nói,” Ý ngươi bất quá là tìm cái cớtránh đi, để cho chủ tớ các nàng có thể nói vài câu cần nói. Dù cho takhông đến, ngươi sẽ tìm cái cớ khác cũng giống nhau thôi. Có cái gì khó? Còn phải vất vả dặn ta nhất định đến kêu ngươi đi ra ngoài! Đây là ýtốt của người, để cho các nàng biết thì đã làm sao!”
Hổ Phách nhẹ nhàng thở dài một hơi:” Ta dù sao cũng là người giữađường bị cắm vào. Không thể so với Đông Thanh tỷ tỷ cùng Tân Cúc tỷ tỷ,là lúc thập nhất tiểu thư bị bệnh tận trung hầu hạ. Có một số việc, còncần có nhiều thời gian mới tốt!”
San Hô không cho là đúng, vì vậy nghe xong liền ” khúc khích” cười:“Ngươi nha, thật đúng là bảo hộ chủ tận tâm. Ta thật không biết nói cáigì cho phải. Ngươi làm được nhất thời, có thể làm cả đời? Muội muội làngười thông minh. Đông Thanh so với thập nhất tiểu thư lớn hơn sáu tuổi, chỉ sợ là không đợi được. Cho dù là có thể đợi, Diêu mama bị ám đấu,quyết không đòi được là không bỏ qua. Hiện giờ đại thái thái đem ngươiđưa đến trong phòng thập nhất tiểu thư, bên ngoài dường như là ngươigiáng chức, từ chỗ nhà chính nhiều lợi ích phải đến trong phòng của thứtiểu thư. Trên thực tế, đây chính là đại thái thái đối với ngươi banơn.” Nói xong, thì giọng nói buồn bả,” Không giống chúng ta, về sau cứnhư vậy. Không phải thưởng cho đại gia, Tứ gia, thì cũng là gả cho cáigã sai vặt. Gả cho cái gã sai vặt tốt không nói, nếu thưởng cho đại gia, Tứ gia, các nãi nãi nghĩ chúng ta nguyên là hầu hạ qua đại thái thái,trong lòng sao lại không có một chút đề phòng nào. Còn chân chính đợiđến khi Thiếu phu nhân làm đương gia thì chúng ta tuổi đã già, đã khôngbiết bị trong nhà vứt đến cái góc nào rồi…. giống như ngươi vậy mới tốt! So với thập nhất tiểu thư chỉ lớn hơn ba tuổi, về sau cùng xuất giá,bằng vào tướng mạo tài nghệ của ngươi, sẽ được vài năm sủng ái. Sinh một nam nửa nữ, thì hậu vận cũng còn có cái để dựa vào……”
Hổ Phách không có trả lời, ánh mắt nhìn cây hoàng dương đã có chút ngây dại.
” Cũng chỉ có tỷ tỷ mới cùng ta nói vài câu thật lòng!” Nàng nắm taySan Hô, đầu ngón tay lạnh như băng như sương,”Nhưng theo như lời tỷ tỷ,đến lúc đó, chỉ sợ ta sẽ cùng thập nhất tiểu thư đi vào nhà cô gia. Tuynói đây là lòng tốt của đại thái thái, nhưng ngươi xem tam tiểu thư củađại di nương sinh đi. Nghe nói cùng đi qua đó cũng có bốn người, một cái chết vì bệnh, một cái thưởng cho gã sai vặt dẫn ngựa của cô gia, hai kẻ còn lại thì do cô gia uống rượu say tặng cho người khác…… Chính là thập nhất tiểu thư, chỉ sợ cũng không biết tương lai của mình làm sao, cànghuống chi là người như chúng ta vậy! Tỷ tỷ, đường nào cũng không đi dễdàng a!”
San Hô khóe miệng khép lại, muốn nói lại thôi.
Chính xác, đường nào cũng không dễ dàng!
Ánh mắt nàng hiện lên một tia bất đắc dĩ, không khỏi kéo bả vai HổPhách an ủi nàng: “Muội muội tốt, đại thái thái ở trong nhiều ngườichúng ta nhưng lại lựa chọn ngươi, thì ngươi sẽ tự cái có phúc đó!”
Giọng điệu tái nhợt, lại vô lực.
******
Nhìn thấy Hổ Phách cùng San Hô ra khỏi Lục Quân Lâu, Thập Nhất Nương gọi người bên người nói.
“…… Nếu đại thái thái đã đem nàng đưa đến trong phòng chúng ta, thìphải là người trong phòng chúng ta. Nàng mới đến chưa quen, không khỏicó chút xa lạ. Mọi người phải đối đãi giống như thân tỉ muội mới phải.”
Đông Thanh, Tân Cúc cùng Thu Cúc, Trúc Hương, Tân mama, Đường mama đều khom đầu gối hành lễ cung kính ứng” Dạ”.
Thập Nhất Nương liền cười bưng trà:”Đông Thanh cùng Tân Cúc lưu lại, ta còn có mấy câu phải hỏi!”
Bọn người Thu Cúc khom đầu gối hành lễ rồi lui đi xuống.
Thập Nhất Nương liền chỉ ghế con bên người:”Ngồi xuống nói chuyện đi!”
Hai người biết Thập Nhất Nương không phải nói chuyện xã giao, cho các nàng ngồi xuống, chính là thành lòng cho ngươi ngồi. Không nghĩ chongươi ngồi, sẽ không nói như vậy.
Đông Thanh cùng Tân Cúc liền một trái một phải ngồi ở trên ghế con.
Thập Nhất Nương trầm tư sau một lúc lâu, mới thấp giọng nói: “Cácngươi hai người đều là tâm phúc trong phòng ta, thừa dịp Hổ Phách không ở đây, ta có vài việc đểcác ngươi đi làm!” Nói xong, lại thấp giọng mộtchút,” Việc này, tạm thời chỉ hai người biết là được!”
Ngụ ý, là các nàng đừng nói cho những người khác!
Hai người thấy Ánh mắt Thập Nhất Nương lộ ra vài phần nghiêm nghị,sắc mặt nghiêm trang, nên hai miệng đồng thanh nói: “Thập nhất tiểu thưyên tâm. Chúng ta sẽ không nói lung tung.”
Thập Nhất Nương gật gật đầu, lại trầm tư một lát, lúc này mới nói:“Tân Cúc, ngươi cùng Tử Uyển trong phòng ngũ tiểu thư quan hệ không tồi. Mấy ngày nay liền đến phòng nàng nhiều một chút. Nhìn xem ngũ tiểu thưtrong khoảng thời gian này đã làm gì? Có ai đi phòng nàng thăm hỏi nàng? Nàng đi đến chỗ nào? Càng nhiều càng tốt!”
Tân Cúc vội gật đầu ứng” Dạ”.
“Ngươi cho Thu Cúc giúp đỡ hỏi thăm một chút chuyện đại di nương cùng Nhị di nương năm đó …… Nàng là người hầu của gia, người bên người luônluôn biết việc này.”
Nếu là giao cho nàng, thì ngay cả Thu Cúc cũng phải gạt, không chonàng bấy iết là Thập Nhất Nương muốn nghe tình huống của hai vị dinương.
Tân Cúc lập tức ứng” Dạ”.
Ánh mắt Thập Nhất Nương liền dừng ở trên người Đông Thanh: “Ta chuẩnbị làm tiệc đón gió tẩy trần cho Hổ Phách. Đem Hứa mama, Ngô Hiếu ToànGia, Diêu mama, còn có nha hoàn trong phòng đại thái thái, nha hoàn Lục Quân Lâu cùng Kiều viên nha hoàn đều mời tạo náo nhiệt. Việc này, sẽ do ngươi đảm trách.”
” Mấy vị mama?” Đông Thanh ngạc nhiên,”Họ đều là những vị đắc lực bên người đại thái thái, chỉ sợ là……”
Ýtứ là: Chỉ sợ các nàng thân phận không đủ, mời không được!
” Tới hay không là việc của các nàng, mời hay không mời là chuyện của chúng ta.” Thập Nhất Nương đối với chần chờ của nàng có chút không bậntâm,” Ngươi nghe ta phân phó đi mời là được.”
Cũng phải, không mời liền mất cấp bậc lễ nghĩa…… Dù sao cũng không đến, mời có lệ cũng tốt.
Đông Thanh gật gật đầu.
Thập Nhất Nương lại nói: “Trong phòng đại thái thái, ta sẽ đi mời; ba vị mama nơi đó, ngươi tự mình đi mời; về phần Kiều viên cùng Lục QuânLâu, đưa cái thiếp mời là được!”
Vẫn là tiểu thư suy nghĩ chu đáo. Phái mình đi, dù có vài vị mama không đến, cũng không bị mất mặt.
Đông Thanh lên tiếng” Dạ”.
” Thời gian mở tiệc liền định ở giờ chính dậu. Chỗ làm tiệc, ngay tại noãn các mọi người thường xuyên dùng. Đến lúc đó, ngươi nói nhàn thoạinhiều cùng vài vị tỉ muội trong phòng đại thái thái. Hỏi trong khoảngthời gian này trong phòng đại thái thái đều có chuyện gì. Ví dụ như, Đại lão gia cùng đại gia đều gửi thư cho đại thái thái. Đại thái thái nhậnđược thư của Đại lão gia thì thái độ thế nào, nhận được thư đại gia đưatới là thái độ gì……”
Nghe đến đó, Đông Thanh mới giật mình hiểu ra.
Mùa đông ngày ngắn, đến chính dậu thì mặt trời đã tối, các phòng chủtử cũng đã dùng cơm chiều, nha hoàn bà tử không cần làm việc. Đem tiệctổ chức lúc này, nghĩ đến, tự nhiên sẽ đến, không nghĩ đến, sẽ lấy cớkhông đến– ai nghĩ đến, ai không nghĩ đến, vừa xem liền hiểu ngay.
Hơn nữa mời khách như thế. Chính mình là nha hoàn, lại bị phái đi mời ba vị mama đắc thế, ngũ tiểu thư ở Kiều viên, Thập tiểu thư cùng thậpnhị tiểu thư ở Lục Quân Lâu, đều là chủ tử chân chính của La phủ, lạichỉ phái tặng cái thiếp mời đi– tiểu thư căn bản là không chuẩn bị mờiba vị mama cùng ba vị tiểu thư.
Đến lúc đó, trời đông giá rét, trong tiệc từ trên xuống dưới lại chỉcó các nha hoàn nho nhỏ bọn nàng, vài chén rượu uống xong, mọi ngườingồi xuống dưới, gì nên nói, cái gì không nên nói, chỉ sợ đều nói rahết, huống chi nàng sẽ “nói nhàn thoại nhiều cùng vài vị tỉ muội trongphòng đại thái thái “……
Như vậy quanh co lòng vòng, bất quá là vì biết đại thái thái bên kia có cái gì dị thường thôi.
Nàng lại nhớ Hổ Phách đột nhiên đến…… Xem bộ dáng, sự tình chỉ sợkhông phải đưa người đến đơn giản như vậy. Nghĩ đến hình dáng tuổi táccủa Hổ Phách……
Đông Thanh trong lòng còn có mấy phần bực bội.
Nàng hướng Thập Nhất Nương cam đoan:” Nô tì nhất định đem việc này hỏi thăm rõ ràng.”
Nghe giọng điệu chém đinh chặt sắt của Đông Thanh, Thập Nhất Nương đã biết Đông Thanh hiểu lầm.
Dù nàng rất muốn nghe tin tức, nhưng lại càng sợ đả thảo kinh xà hơn.
” Việc này, có thể làm thì làm, không thể làm, thì cũng không cầnmiễn cưỡng.” Thập Nhất Nương tận lực làm cho thần thái có vẻ thoải mái,” Đểcho người khác biết, thì sẽ không tốt.”
Đông Thanh ba năm nay ở bên người Thập Nhất Nương, như thế nào không biết tình cảnh gian nan của nàng.
” Tiểu thư yên tâm, không có ai biết được.”
Thập Nhất Nương biết Đông Thanh luôn luôn thận trọng, lại thấy, nếuviệc đều đã phân phó đi xuống, có thể thành hay không thành, chính làthiên ý, nên tinh thần khẩn trương cũng hơi thả lỏng. Cười nói:” Nếungày mai để cho Hổ Phách đón gió tẩy trần, hãy lấy mười lượng bạc đưađến phòng bếp, làm cho các nàng giúp đỡ đặt mua một bàn.”
Đông Thanh ứng” Dạ”.
Tân Cúc cười nói: ” Tiểu thư hồ đồ. Đông Thanh tỷ tỷ đã giao chìakhóa rồi, chẳng lẽ bảo nàng đưa tiền của chính mình. Cho dù Đông Thanhtỷ nguyện ý, trong túi không tiền, cũng lấy không ra được a!”
Thập Nhất Nương thật quên mất việc này, nên không khỏi a a cười rộ lên.
******
Buổi tối, đợi Hổ Phách trở về, Thập Nhất Nương liền đem việc tổ chứctiệc nói cùng nàng:”…… Cũng là muốn nương cơ hội này cho ngươi cùng tỉmuội trong phòng chính thức nhận diện.”
Kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, nàng rất nhanh cười hướng Thập Nhất Nương nói cám ơn, đáy mắt đã không thể che dấu bất an.
Thập Nhất Nương thấy rõ ràng.
Chân mày cau lại nhưng không dễ nhận ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.