” Chiều dài vừa đúng.” Thập Nhất Nương cẩn thận xem xét nửa ngày,”Tađây trở về trước…. hôm nay mẫu thân đã đem Hổ Phách thưởng cho ta, tacòn không có nhìn thấy người, cũng không biết trong phòng rốt cuộc rasao. Phải trở về nhìn xem mới được. Khi nào guồng chỉ làm xong, ta sẽbảo Đông Thanh mang đến đây cho ngài.”
Đại di nương không có giữ nàng lại, chỉ cười gật gật đầu, tiễn nàng xuất môn.
Trước khi nàng bước một chân ra khỏi cánh cửa Nhị di nương không nóng không lạnh nói một câu.
” Nghĩ lại cũng kỳ quái. Đại tiểu thư sinh nhà của chúng ta chỉ cóTruân ca là con, hiện giờ đã bốn tuổi rồi, lại còn không phải là thế tử. Chẳng lẽ đại cô gia nhà của chúng ta không học theo người xưa là lậptrưởng không lập ấu, mà muốn lập hiền không lập trưởng sao……”
Cước bộ Thập Nhất Nương bị kiềm hãm.
Lúc này, Ngũ Nương đã về tới Kiều viên, đang cùng Liên Kiều nói chuyện.
“…… Đại thái thái nói canh bồ câu nấm hoang đem hầm tốt, nghe nói Tứgia hai ngày nay ăn không ngon, nên khiến nô tì đem tặng Tứ gia.”
Ngũ Nương cười nói:”Tứ đệ của ta ăn không ngon sao?”
Liên Kiều cười nói:” Đại thái thái tặng đi, tự nhiên ăn ngon.”
Ngũ Nương liền hít một hơi:” Bên người Tứ đệ ta cũng không có ngườichăm sóc…… Nếu có người giống Liên Kiều tỷ tỷ biết nóng biết lạnh nhưvậy, cũng sẽ không cứ lại hai ba ngày thì thân thể không thoải mái nhưvậy!” Nói xong, đem quả mơ trong tay chấm tí mật nhẹ nhàng bỏ vào miệng.
Liên Kiều nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/179002/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.