Đám người Từ Lệnh Nghi lúc này mới đi vào, Từ Tự Cẩn đang ngồi cạnh Thái phu nhân, kề vào tai Thái phu nhân nói gì đó, Thái phu nhân cười nhẹ nhàng, gật đầu không ngừng, bộ dáng rất vừa ý. Không khí hài hòa ấm áp, làm gì có chút không khí giương cung bạt kiếm như vừa rồi.
Nhìn thấy bọn họ đi vào, nụ cười của Thái phu nhân liền thu lại, nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo Từ Tự Cẩn, ý bảo có người tới, không nên nói tiếp.
Từ Tự Cẩn nhanh chóng dừng lại, cười với Sân ca nhi, Thành ca nhi rồi tiến lên hành lễ với đám người Từ Lệnh Nghi trước.
Mọi người phân theo cấp bậc mà ngồi xuống.
Bọn nha hoàn dâng trà lên.
Lúc này Thái phu nhân mới hỏi Thập Nhất Nương: “Hành lý của Cẩn nhi đều đã thu xếp xong xuôi rồi chứ?” Rõ ràng là đã buông tha.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, hoặc kinh ngạc, hoặc buồn cười, hoặc bất đắc dĩ liếc Từ Tự Cẩn một cái.
Đồ đều đã thu xếp xong xuôi, dựa theo sự phân phó của Từ Lệnh Nghi, không mang theo bất cứu nha hoàn nào, đồ vật của cải được ban cho tất cả đều để lại, chỉ mang theo quần áo tắm rửa hàng ngày, tất cả đều là quần áo vải thô: “… Nàng cũng đừng quên, nó là lấy danh đệ tử bình dân đi vào Vệ Sở, vì thế không thể quá lộ liễu được.” Cho nên Thập Nhất Nương còn cố ý sai Thu Cúc tới chợ mua thêm vài món áo ngắn vải thô.
Nhưng lời này lại không thể nói với Thái phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568439/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.