Mặc dù say rượu, nhưng thói quen giờ dần canh ba đi Tú Mộc Viện tập võ, Cẩn Ca Nhi vừa nhắm mắt lạ đã ngồi dậy.
“A Kim, A Kim...” Hắn ôm đầu, “Mang chậu nước lạnh đến cho ta... Ta muốn đi Tú Mộc Viện.”
“Dáng vẻ này của con, đứng không vững, còn đi Tú Mộc Viện?” Trả lời hắn không phải là giọng nói ngọt ngào có chút ngoan ngoãn của A Kim, mà là âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng tức giận của mẫu thân.
Cẩn Ca Nhi giật mình, lập tức mở mắt.
Mặc dù đau đầu muốn chết, nhưng hắn vẫn miễn cưỡng nở nụ cười: “Mẹ, mẹ, sao người lại ở chỗ này?”
“Con mỗi ngày khuya khoắt mới về, ta cũng muốn đến xem một chút ah!” Nét mặt Thập Nhất Nương lãnh đạm, nhìn không ra vui hay buồn, khiến lòng Cẩn Ca Nhi thấp thỏm không yên: “Mẹ, hôm nay hơi đặc thù... Lâm Đồng Tri phải tới Thiên Tân nhậm chức phó Tổng binh, cho nên mọi người uống hơi cao hứng... Đúng rồi, người vẫn chưa biết Lâm Đồng Tri a? Hắn tên là Lâm Tuấn, là người của đại doanh Tây Sơn, nói lúc trước từng dốc sức dưới trướng của phụ thân, lúc này con mới uống vài chén với hắn. Bình thường con không phải như thế...”
“Được rồi, được rồi!” Từ Lệnh Nghi đứng ở đầu giường giải vây cho con trai, “Việc này đợi lát nữa nói sau. Ta bảo người mang thư cho Bàng sư phụ rồi, con ngủ thêm một canh giờ nữa đi, tí nữa hẵn đi Tú Mộc Viện, nhanh nằm xuống nghỉ một lát a!”
“Phụ thân, người, người cũng ở đây!” Lúc này Cẩn Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568435/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.