Từ Lệnh Nghi và Thập Nhất Nương đều bất ngờ.
“Biết bảo con tiến cung làm gì không?” Thập Nhất Nương ân cần hỏi con trai.
“Nói là muốn đi Tây Uyển nghịch băng.” Cẩn Ca Nhi cười nói, “Còn nói bảo con mười hai tiến cung ngắm đèn lồng.”
Đi gần kề như vậy, là tốt hay là không tốt nhỉ?
Thập Nhất Nương nhìn về phía Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi đã dặn dò Cẩn Ca Nhi: “Đừng quên cấp bậc lễ nghĩa.” Xem như uyển chuyển tỏ vẻ đồng ý.
Có tiểu hài tử nào không thích đùa, huống chi hoàng gia làm việc uy nghiêm, khí phái, không tầm thường không ai so sánh được. Lúc đó Cẩn Ca Nhi nghe xong liền động tâm, nhưng mà nghĩ đến mấy ngày này phụ thân trói buộc (hạn chế) hắn, sợ phụ thân mất hứng, thấy phụ thân rất sảng khoái mà đáp ứng, mặt hắn tràn đầy vui sướng: “Phụ thân yên tâm, lời không nên nói một câu con cũng sẽ không nói.”
Mặc dù Cẩn Ca Nhi tuổi còn nhỏ, nhưng đối xử với mọi người, giải quyết công việc đúng mực chính xác chắc chắn. Ở điểm này, Từ Lệnh Nghi thừa nhận.
Hắn hơi gật đầu.
Cẩn Ca Nhi liền hoạt bát hơn nhiều, nói chuyện với mẫu thân: “… Tây Uyển rất lớn. Hồ băng để chơi đùa còn lớn hơn nhà của chúng ta, đứng ở bên hồ nhìn, khắp nơi óng ánh sáng long lanh, giống như thế giới của ngọc lưu ly. Rất đẹp.” Lại nói tiếp, “Đại công chúa nói: lễ hội đèn lồng trong nội cung năm nay tổ chức ở ngự hoa viên trước điện Khâm An. Nội vụ phủ đã phụng mệnh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568433/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.