“Mẹ!” Cẩn ca nhi đang cùng Từ Lệnh Nghi nói chuyện bỏ lại phụ thân, giang rộng hai cánh tay, tiến lên mấy bước ôm Thập Nhất Nương thật chặt, “Mẹ có nhớ con không?” Sau đó giống như khi còn bé, tựa đầu vào bả vai của Thập Nhất Nương, hoàn toàn không để ý hắn đã cao hơn mẫu thân mình nửa cái đầu.
“Nhớ!” Thập Nhất Nương hôn lên gò má của nhi tử, “Để cho mẹ nhìn xem bây giờ con béo hay gầy!” Nhẹ nhàng đẩy hắn ra, thật tình nhìn hắn từ trên xuống dưới một lần để đánh giá.
Cẩn ca nhi mười hai tuổi, vóc người cân xứng, cao ngất, da trắng nõn, nhẵn nhụi, mắt sáng ngời, trong suốt, nụ cười rực rỡ, ánh mặt trời ngày mùa thu, sạch sẽ, quang đãng.
Thập Nhất Nương cười đến mặt mày đều cong lên.
“Mẹ ” Cẩn ca nhi cảm giác được mẫu thân vui sướng, cười càng thêm rực rỡ rồi, “Con rất khỏe, ngài cũng nên yên tâm a!”
Thập Nhất Nương gật đầu, nhẹ nhàng nhéo má hắn: “Ta nghe nói ánh nắng mặt trời ở Gia Dự quan rất mãnh liệt, tại sao con không đen đi chút nào vậy? Không phải là lười biếng, không đi Vệ Sở chứ?”
“Làm sao có thể!” Cẩn ca nhi hô to oan uổng, “Con chính là không bị đen, vậy thì có biện pháp gì chứ?” Còn tỏ vẻ rất ủy khuất.
Thập Nhất Nương cười ha ha.
Cẩn ca nhi một lần nữa kéo mẫu thân: “Mẹ, con muốn ăn thịt kho tàu đầu sư tử mà mẹ làm, còn muốn ăn bánh đậu xanh của nhà.”
Tim Thập Nhất Nương mềm nhũn: “Biết hai ngày này con sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568425/chuong-708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.