Từ Lệnh Nghi cười rộ lên: “Đường Hộ Quân!”
Thập Nhất Nương ngạc nhiên.
Từ Lệnh Nghi ôm Thập Nhất Nương.
“Hắn cưỡi ngựa xem hoa đi dạo một vòng tại Gia Dự Quan mà đã muốn làm Tổng binh của Gia Dự Quan. Tổng binh của Gia Dự Quan dễ làm như vậy sao? Mấy năm nay Gia Dự Quan liên tục thua trận, những Tổng binh kia đều là người yếu đuối nhu nhược, không lẽ không có được một người hữu dũng hữu mưu sao? Từ Gia Dự Quan đến Ha Mi rồi đến Thi Châu, chẳng lẽ chỉ có mỗi dân chúng của Gia Dự Quan phải chịu cảnh trôi dạt khắp nơi sao?”
Hắn dần dần thu nụ cười lại, trầm giọng nói: “Thiếu niên, có khát vọng, có nhiệt huyết, có mạnh dạn xung phong đi đầu là tốt. Nhưng có thể đến gần được với khát vọng, nhiệt huyết hay mạnh dạn xung phong đi đầu lại là một chuyện. Phải học được tỉnh táo, suy xét, thỏa hiệp, nếu có thể ở trong tình thế phức tạp nhất mà tìm được điều có lợi nhất cho mình, và còn có thể nghĩ biện pháp nắm lấy cơ hội mà tiến hành lợi dụng, như vậy mới có thể thành công.”
Nói xong, nét mặt hắn có chút nghiêm túc hẳn lên: “Cẩn Ca Nhi bây giờ không phải là đang tràn đầy nhiệt huyết sao? Vậy để cho hắn đi đi. Đi Gia Dự Quan làm hộ quân. Cùng ăn cùng ở với những hộ quân bình thường kia, cùng luyện tập, tuần tra, canh gác, phòng thủ thành, cho hắn biết cái gì mới thật sự là quân doanh. Đợi đến lúc đó, nếu hắn vẫn còn có chí hướng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568419/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.