“Huynh là nói, huynh muốn đi ra ngoài?” Từ Lệnh Nghi nhìn Thập Nhất Nương một cái.
La Chấn Hưng gật đầu.
Từ Lệnh Nghi cảm thấy La Chấn Hưng hẳn là trước tiên ở lục bộ lăn lộn một mình cho quen thuộc rồi mới đi ra ngoài, thứ nhất là ở bên ngoài có chuyện gì thì còn có một người ở Yên kinh để nói chuyện, thứ hai là cơ hội thăng quan tương đối nhiều. Nhưng có một số việc là”Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”, cũng không ai biết người nào sẽ ở lúc nào có được sự kỳ ngộ gì, nên hắn cũng không đem lời nói hết.
“Huynh cẩn thận suy nghĩ một chút!” Hắn cân nhắc rồi nói.
“Ta đây dọc theo đường đi đều nghĩ tới chuyện này.” La Chấn Hưng nói, “Nhân quá lưu danh, nhạn quá lưu thanh ( ý chỉ người lưu lại danh tiếng cho đời sau, còn nhạn lưu lại âm thanh). Làm quan không thể tạo phúc dân chúng, vậy còn có ý nghĩa gì.”
Trong mắt Từ Lệnh Nghi lộ ra thần sắc tán thưởng, nhưng cũng không lên tiếng.
Chuyện này liên quan đến tiền đồ của La Chấn Hưng, nhưng Quan Hải biến hoá kỳ lạ, hoàng thượng mấy năm này nắm đại quyền, Bắc có phạm duy cương, Nam có HàThừa Bích, ngũ quân phủ đô đốc có Tưởng Vân Phi, Ngự vệ quân còn có Âu Dương Minh, hắn giấu tài, hoàng thượng mới đối với hắn dần dần hòa ái. Nếu như nói phủ Bảo Định là cử chỉ vô tâm, vậy đi tuyên Đồng cùng Gia Dự quan, chính là một cử chỉ cố tình muốn làm một mủi tên hạ hai con chim. Vừa khẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568413/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.