Sắc mặt hồng nhuận, là hiệu quả của việc trang điểm, nhưng thần sắc an tường kia, dựa vào trang điểm thì sao có thể đạt được.
Thập Nhất Nương trong lòng mặc dù thấy hơi ớn lạnh, nhưng vẫn là không nhịn được mở to hai mắt cẩn thận quan sát.
Có thể do lúc còn sống vẫn hay cau mày, ở giữa hai lông mày của Thập Nương có hai vết hằn rất sâu. Giờ phút này giãn ra, nét mặt có vẻ vô cùng thả lỏng. Khóe miệng lại giống như đang mỉm cười. Khiến cho người ta thấy thế nào cũng có cảm giác quỷ dị.
Thập Nhất Nương chỉ cảm thấy nổi da gà.
Có người mời nàng đến Lâm Song đại kháng ngồi: “...... Thái thái là nửa đêm đi, Ngân Bình cô nương vài Kim Liên cô nương giúp đỡ tắm rửa.” giọng nói trầm thấp mà ngưng trọng.
Thập Nhất Nương không khỏi ngẩng đầu nhìn qua.
Là một phụ nhân lạ mặt, chừng ba mươi tuổi, khoác bối tử phi hoa màu lam, làn da trắng nõn, tướng mạo đoan chính, trên đầu cài hai cây trâm liên hoa, nhìn có vẻ sạch sẽ gọn gàng.
Phụ nhân kia thấy nàng đánh giá, thấp giọng nói: “Đương gia nhà nô tỳ là đại quản sự trong phủ, Thái thái đi, Ngân Bình cô nương sợ mấy tiểu nha hoàn kia tay chân không nhanh nhẹn, nên để nô tỳ ở trong đây giúp châm trà cho mấy vị phu nhân, giúp mấy việc lặt vặt.”
Xem ra, Đại quản sự mà Thập Nương dùng cũng là loại người khôn khéo có năng lực.
Mấy người vốn đang đứng ở cạnh Lâm Song đại kháng đều rối rít tránh ra, có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568369/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.