Cả phòng toàn là khách khứa, vui mừng gặp lại, cùng khiến cho ThậpNhất Nương không tiện hỏi nhiều. Đáy lòng nàng không yên ổn. Cho đến khi đèn được treo lên, thần sắc Thái phu nhân lúc này lộ ra mấy phần mệtmỏi, mọi người tản đi, lúc này mới có cơ hội nói chuyện cùng Trinh tỷnhi ở Lệ Cảnh Hiên – phòng cũ trước đây của Trinh tỷ nhi“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?” Thập Nhất Nương hỏi nàng, đột nhiênlại nói đến cái gì mà “Không làm..... thất vọng”, “Thật xin lỗi”.
Khuôn mặt của Trinh tỷ nhi ửng đỏ, lẩm bẩm mấy câu, nhỏ như tiếng muỗi kêu, thật sự là nghe không rõ đang nói cái gì!
Thập Nhất Nương liền cười nói: “Nếu như bây giờ con không nói, cònkhông biết lúc nào mới có cơ hội để nói. Con hãy nghĩ cho kỹ, rốt cục có nói hay không?”
Ba ngày sau Trinh tỷ nhi phải trở về Thương Châu rồi, từ nay về sau ít về thăm cha mẹ, theo khuôn phép cũ làm con dâu Thiệu gia.
“Con, con là sợ mẫu thân lo lắng.” Mặt Trinh tỷ nhi lại càng đỏ hơn.
Thập Nhất Nương sửng sốt: “Sợ ta lo lắng? Sợ ta lo lắng cái gì?”
Trinh tỷ nhi còn tưởng rằng Thập Nhất Nương đang trêu ghẹo mình, lắpbắp nói: “Mẫu thân không phải nói, không có cái này, còn có cái kia..... Bảo con phải đề phòng, phải nhớ như thế nào........” nói tới đây, khuôn mặt đỏ lựng như ánh bình minh, không nói được nữa.
Thập Nhất Nương bây giờ mới hiểu được.
Nàng không khỏi xấu hổ.
Chủ yếu là ngày đó nàng cũng rất căng thẳng. Nói lâu như vậy, nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568288/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.