Thập Nhất Nương vừa buồn ngủ vừa nói.
“Cần phải thế!” Từ Lệnh Nghi nói rất khẳng định, “Nương sẽ không dễdàng rút tay ra khỏi chuyện trong phòng của con dâu. Vì sợ người khác sẽ cho rằng con dâu vô tích sự. Bằng không, bên Tam ca cũng sẽ không náoloạn thành bộ dáng này rồi!” Vừa nói, hai người vừa đồng thời sửng sốt.
Từ Tự Kiệm so với Từ Tự Dụ chỉ nhỏ hơn mấy ngày. Theo lý mà nói, cũng có thể làm mai rồi.
Có điều, trong khoảng thời gian này Thái phu nhân đối với Tam phunhân rất lãnh đạm, cẩn thận nghĩ kỹ, lại cảm thấy khả năng xảy ra chuyện này rất nhỏ.
Cũng may Từ Lệnh Nghi là một người rộng rãi, cười nói: “Bất kể là làm mai cho ai, cuối cùng vẫn phải báo với những người làm cha mẹ mộttiếng. Chờ nương mở miệng rồi hãy nói.” Từ Lệnh Nghi rất nhanh thoátthân ra khỏi sự suy đoán này, rồi hỏi tình hình của Cẩn ca nhi ở Vân CưTự: “...... Nghe giọng điệu của con, nàng ở bên người con đến trưađúng không?”
“Vâng ạ!” Thập Nhất Nương nhớ tới bộ dạng của con trai là muốn cười,“Nhìn thấy cái gì cũng đều yêu thích. Vì lúc trước có vẽ chút ít tranhảnh cho xem. May mắn con rất thông minh, nếu không sợ rằng ngay cả gà,vịt, dê, bò cũng không nhận ra được”
Vừa nói, vừa không khỏi có chút xúc động.
Từ Lệnh Nghi nghe thì im lặng hồi lâu.
Qua hai ngày, thì Bạch tổng quản tặng gà cảnh, uyên ương, hạc trắng, chim công.
“Làm cái gì vậy?” Thập Nhất Nương không khỏi lộ ra vẻ mặt chất vấn,“Đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568277/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.