Sau đó, Từ Lệnh Nghi căn dặn Thu Vũ trực đêm bảo nhà bếp dùng canh gà nấu một bát mì mang đến.
“Không cần đâu ạ!” Thập Nhất Nương vội hỏi, “Lại phải nhóm bếp mộtlần nữa sao. Trong hộp cơm bên ngoài kia có bánh ngọt, thiếp ăn haichiếc lót dạ là được rồi. Hơn nữa một chút nữa trời cũng sắp sáng rồi…”
Từ Lệnh Nghi cũng không nói lý lẽ với nàng, lại nói với Thu Vũ: “Nhanh, đi nhanh…”
Thập Nhất Nương có chút ngượng ngùng.
Từ Lệnh Nghi nghiêm mặt khuyên răn nàng: “Trong nhà có một đống lớnnha hoàn, bà tử. Nàng lại bị đói tỉnh…” Thấy bộ dáng nàng uể oải, mệtnhọc, trong lòng đau xót, bèn ôm nàng vào trong lòng, “Thật vất vả mớibéo lên một chút. Nàng cũng quá không quý trọng bản thân mình rồi…”
Thập Nhất Nương bị Từ Lệnh Nghi nói đến xấu hổ, không nói tiếng nào, ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn.
Từ Lệnh Nghi nhìn bộ dáng như trẻ con của nàng, không khỏi cười rộ lên.
Thập Nhất Nương xấu hổ, mặt nóng lên, vì muốn thoát khỏi tình cảnhlúng túng này, lại kể chuyện nhà cho hắn nghe: “Buổi tối lúc đi thỉnh an nương, gặp Tam tẩu. Hầu gia đã nói với nương ý của Tam gia chưa…?”
Từ Lệnh Nghi biết rõ nàng không có ý gì, cười giúp nàng nâng góc chăn lên phủ kín người nàng rồi mới tiếp lời nàng mà nói: “Nói rồi. Nươngnói rằng, Tam phòng đã có lòng dạ như thế, chúng ta cứ tiếp tục gượngép, sẽ chỉ khiến Tam phòng ghi hận. Muốn chuyển thì chuyển luôn đi!”Giọng điệu nhàn nhạt, rõ ràng chẳng hề lo ngại gì chuyện này.
Thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568249/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.