Từ Lệnh Nghi thấy tâm tình Thập Nhất Nương lúc này sa sút, nhưng hiểu lầm nàng là vì chuyện Cẩn ca nhi chọn đồ vật đoán tương. Kéo bả vai của nàng qua an ủi nàng: “Hiểu rõ thế sự cũng là học vấn, hiểu được tìnhngười chính là văn chương. Trong quân không biết có bao nhiêu người võnghệ cao siêu cuối cùng chỉ làm được Tham tướng, không biết có bao nhiêu người tay trói gà không chặt lại được làm tướng quân. Mấu chốt vẫn làphải nhìn người này làm việc có lão luyện hay không. Cẩn ca nhi chúng ta nếu bắt tửu lệnh, sau này nhất định sẽ là người thích kết giao bằnghữu. Một người có bằng hữu giúp đỡ, làm chuyện gì cũng không sợ!” Nhìn đôi mắt ân cần của hắn, trong lòng Thập Nhất Nương mơ hồ có chút bực mình. Tứ Nương tìm nàng, chỉ là muốn cho Từ Lệnh Nghi dùng quan phủ tạo áplực, cho Chu gia không nhúng tay vào vấn đề người nối dõi mà thôi. Nhưng mà nhúng tay vào chuyện trong tộc của họ, cũng ảnh hưởng danh dự của Từ Lệnh Nghi. Nàng vòng ôm lấy eo Từ Lệnh Nghi, đưa ra một quyết định. “Thất Nương ở Yến kinh!” Từ Lệnh Nghi có chút giật mình: “Lại cùng cãi nhau với Chu An Bình?” “Lúc nãy khách nhân nhiều, Tứ Nương nói cũng quá rõ ràng.” Thập Nhất Nương nói, “Ta muốn ngày mai đi qua đó thăm nàng.” Từ Lệnh Nghi gật đầu: “Có muốn ta giúp đở khuyên nhủ Chu An Bình hay không?” “Để xem tình huống một chút rồi nói sau đi!” Thập Nhất Nương nói,“Chuyện giữa phu thê khó có thể nói chính xác nhất được. Có đôi khikhuyên nhủ là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, có đôi khi khuyênnhủ lại là lửa đổ thêm dầu.” Từ Lệnh Nghi luôn luôn cảm thấy Thất Nương tùy hứng, Chu An Bình rộng rãi, trong tiềm thức cảm giác lần này hơn phân nửa lại là Thất Nươnggây ra chuyện, nên cũng không hỏi nhiều, trò chuyện mấy câu nhàn thoạivới Thập Nhất Nương, thì đi ngủ cũng không đề cập tới nữa. Ngày hôm sau, Thập Nhất Nương muốn đi gặp Tứ Nương một chút, nên dẫn theo Trúc Hương đi đến chỗ Tứ Nương. Dư Di Thanh không có ở nhà, Tứ Nương thấy Thập Nhất Nương đến chơithì rất bất ngờ, chỉ nói một câu”Ngươi đã đến rồi” liền dẫn nàng đi đếnmột gian sương phòng phía đông ở dãy nhà sau. Sương phòng sạch sẽ chỉnh tề, bố trí mộc mạc tao nhã thanh tĩnh, Thập Nhất Nương nhìn thấy nữ tử gầy trơ xương ngồi trên lâm song đại kháng,thần sắc mờ mịt thì sửng sốt hồi lâu mới nhẹ giọng gọi “Thất tỷ”. Thất Nương nhìn về phía nàng cười cười tự giễu: “Bộ dáng của ta đãkhông giống người nữa rồi, ngươi nhất thời không nhận ra đúng không?” Thập Nhất Nương không muốn trợn tròn mắt nói dối nên đành giữ im lặng. Thất Nương liền chỉ vào kháng đối diện: “Ngồi xuống nói chuyện đi!Lần này còn phải nhờ ngươi hỗ trợ rồi!” Giọng nói rất lãnh đạm, thậm chí mang theo chút vênh mặt hất hàm sai khiến. Tứ Nương liền áy náy nhìn nàng một cái, nói nhỏ: “Tinh thần của nàngvẫn luôn có chút không ổn định, Thập Nhất Nương muội xem như nể mặt ta,nhẫn nhịn nàng thêm một chút!” Thập Nhất Nương cho Tứ Nương một ánh mắt “Ta biết”, ngồi xuống đối diện Thất Nương. Trong nhà cũng không có người hầu hạ, Tứ Nương đi pha trà cho ThậpNhất Nương, Thất Nương đã lẩm bẩm: “Hắn đã đồng ý với ta, nếu như khôngđược, thì liền chọn trong đám nhi tử của tỷ muội chúng ta ra một đứa làm con thừa tự. Hiện tại nếu muốn chọn làm con thừa tự, thì phải chọn nhitử trong đám tỷ muội chúng ta cho làm con thừa tự mới phải chứ.” Thập Nhất Nương bừng tỉnh. Nếu như Chu An Bình đồng ý, Thất Nương vì sao lại phải nhiều lần cường điệu cái lời hứa năm đó kia? Nàng không có tiếp lời, nhận lấy trà Tứ Nương đưa tới uống một hớp.”Lúc này mới nhẹ giọng nói: “Thất tỷ phu không cùng tới đây sao?” Thất Nương mấp máy miệng, cứng ngắc nói một câu “Không có” một bên Tứ Nương lại đáp “Tới rồi” thanh âm hai người đồng loạt nói ra, khiến chongười ta không biết Chu An Bình rốt cuộc là tới hay không tới? Tứ Nương liền nhìn Thất Nương một cái, vội nói: “Đã tới đây ở haingày, trong nhà có chuyện, lại chạy về huyện Cao Thanh rồi. Còn nói haingày nữa lại đến để đón Thất Nương về.” Hơi có chút vì Thất Nương tạocảnh thái bình giả. Có mấy lời thực sự đã không cần hỏi nữa. Thập Nhất Nương gật đầu, nói một chút “Con nối dòng là đại sự, Thấttỷ đừng nóng vội, từ từ sẽ đến” … Nói vài lời đại loại như vậy, liềuđứng dậy cáo từ. Thất Nương bất mãn gật gật đầu. Do Tứ Nương đưa Thập Nhất Nương ra cửa. Hai người đến lâm song đại kháng trong phòng Tứ Nương ngồi. “Làm sao không gặp Khải ca nhi?” Thập Nhất Nương cười rút cái hầu bao từ trong tay áo ra, “Lần trước lúc đi phóng sinh ở Từ Nguyên Tự có xinbùa bình an cho Cẩn ca nhi, Cẩn ca nhi và Khải ca nhi mỗi người mộtcái.” Tứ Nương vội nhận lấy, nói cám ơn, rồi bỏ vào trong hộp bên cạnh: “Vú nuôi dẫn đi rồi!” Sau đó gọi tiểu nha hoàn đi vào, “Ôm Tam thiếu giatới đây thỉnh an dì!” Thập Nhất Nương liền hỏi đến hai huynh đệ Dư Thành Hòa, Dư Thành Lập: “Đi đến học đường rồi sao?” Tứ Nương gật đầu: “Ý của tỷ phu muội, là muốn cho Thành ca nhi tương lai đi khảo thí. Mấy ngày nay đang dụng công khắc khổ đấy!” Lúc đang nói chuyện, thì vú nuôi ôm Khải ca nhi mới được nửa tuổi đi đến. “Ôi chao!” Thập Nhất Nương ôm tới, “Mũm mĩm thật, lớn lên thật khỏemạnh!” Sau đó nhìn Khải ca nhi, lại nhìn Tứ Nương, “Nhìn lỗ mũi, ánh mắt này” giống y đúc Tứ tỷ. Tứ Nương dè dặt mà cười. Kéo lại vạt áo cho nhi tử, nói: “Có ngườinói giống ta, có người nói giống như tỷ phu muội. Hài tử còn nhỏ, cũngnhìn không ra rốt cuộc giống ai!” Thập Nhất Nương cầm trống bỏi bên cạnh chơi đùa với Khải ca nhi. “Đáng tiếc Cẩn ca nhi nhà chúng ta lớn lên lại giống Hầu gia.” Nàngcười nói, “Nhưng mà, dù cho là như vậy, ta vừa nghĩ tới nó là do ta tântân khổ khổ mang thai mười tháng mới sinh ra, thì đáy lòng liền cao hứng trở lại.” Sau đó hỏi Tứ Nương, “Tứ tỷ, ngươi nói xem, có phải là tất cả những người làm mẹ đều như thế này không?” Tứ Nương thấy nàng hỏi giọng điệu trẻ con, cười nói: “Làm mẹ đương nhiên đều là như vậy rồi!” Thập Nhất Nương liền nhấp miệng cười: “Ta nghĩ, trong ba đứa nhỏ, Tứ tỷ khẳng định thích nhất Khải ca nhi!” Tứ Nương cười nói: “Tại sao nói như thế?” “Ta đang suy nghĩ” Thập Nhất Nương cười nói, “Khải ca nhi lớn lêngiống Tứ tỷ như vậy, sau này cưới con dâu, nói không chừng sẽ sinh mộtđứa cháu trai bộ dáng giống như Tứ tỷ vậy, sau đó cháu trai lại sinh một đứa cháu cố giống Tứ tỷ...... Tứ tỷ nhìn thấy chúng giống như conmình, còn không phải sẽ cao hứng đến mức ngủ cũng muốn tỉnh luôn sao.”Sau đó cường điệu nói, “Nếu như là ta thì nhất định sẽ cười đến tỉnh.....” Tứ Nương bị nàng chọc cho cười ha ha. Thập Nhất Nương thu lại nụ cười, thần sắc nghiêm nghị mà nhìn TứNương: “Tứ tỷ, tỷ làm sao mà cam lòng tặng Khải ca nhi cho người ta nhưthế!” Nụ cười trên mặt Tứ Nương cứng lại. Thập Nhất Nương sâu kín thở dài: “Tứ tỷ không hổ là người có chủ kiến nhất trong đám tỷ muội chúng ta. Nếu là ta, thì tuyệt đối không làmđược......” Nước mắt tự động rơi xuống từ hốc mắt Tứ Nương. Nàng nghiêng mặt, cúi đầu lau nước mắt. “Tứ tỷ, chuyện này, tỷ phải suy nghĩ kỹ càng.” trong thanh âm ThậpNhất Nương mang theo vài phần buồn bã, “Một khi đưa Khải ca nhi đến CaoThanh, nó sẽ không bao giờ là con của tỷ nữa. Huống chi ta thấy Chu giatình hình rắc rối phức tạp, nếu Thất tỷ có thể luôn chủ trì trung quỹ [việc bếp núc] Chu gia thì còn được, nếu như vạn nhất............ Hài tử sẽ bị giữ lại Chu gia. Đến lúc đó Tứ tỷ lại phải làm việc thế nào cho thỏa đáng.........” Nhưng mà lời nàng còn chưa nói hết, đã bị Tứ Nương cắt ngang. “Muội đừng nói nữa!” Nàng kiên quyết nói dứt khoát “Ta không thể trơmắt nhìn Thất Nương cứ bị người Chu gia dẫm đạp dưới chân như vậy............” “Tứ tỷ” Thập Nhất Nương thần sắc ngưng trọng địa nhìn Tứ Nương, “Thất tỷ chủ trì trung quỹ Chu gia, dưới gối có hiếu nhi hiếu tức, trăm nămsau được đón vào từ đường Chu gia, đây mới là thắng lợi của Thất tỷ. Màkhông phải tranh giành nhận con thừa tự nhà ai.” “Ta làm sao mà không biết!” Nét mặt Tứ Nương hòa hoãn lại, “Nhưng đây là cuộc sống của Thất Nương, cũng phải nàng đồng ý mới được.....” Thập Nhất Nương yên lặng nhìn Tứ Nương: “Mọi người chúng ta cũngkhông giúp đỡ nữa, qua ít ngày, thì Thất tỷ cũng có thể suy nghĩ cẩnthận......” Khuôn mặt Tứ Nương căng lên vừa tím vừa đỏ. Thập Nhất Nương rõ ràng ngụ ý là chỉ trích nàng không rõ lí lẽ, dung túng Thất Nương làm ầm ĩ như vậy. “Ta nói với nàng, nữ nhân cùng li, cũng chỉ có thể xuất gia. Nàng nói nàng tình nguyện xuất gia. Ta đuổi nàng ra ngoài, nàng bỏ chạy vào miếu xuống tóc.” Tứ Nương lau nước mắt, “Cha và Nương đều không ở Yến kinh,thân làm đại tỷ như ta, làm sao có thể trơ mắt nhìn nàng làm ra chuyệnhồ đồ như vậy.” Lại nói, “Hết lần này tới lần khác Chu An Bình ban đầuđã đáp ứng cái gì chọn đứa con trai ở trong đám tỷ muội chúng ta cho làm con thừa tự, Thất Nương tính tình đơn thuần, hiện tại Chu gia hỏi cũngkhông hỏi một tiếng liền mở Từ Đường, muội nói xem nàng phải suy nghĩthế nào cho tốt......” Dù sao cũng là tỷ muội cùng một mẹ sinh ra, biết rõ Thất Nương làm không đúng, nhưng vẫn bảo vệ Thất Nương. Thập Nhất Nương cười khổ, nhẹ giọng nói: “Tứ tỷ, tỷ có từng nghĩ tới, Chu gia lần này vì sao làm việc vừa vội vàng vừa mạnh mẽ như vậy, không cho La gia chúng ta một chút đường lui không?” Tứ Nương tìm Thập Nhất Nương thương lượng cũng bởi vì Thập Nhất Nương là một người tương đối có chủ kiến trong đám tỷ muội các nàng. Tứ Nương vốn cũng không định giấu diếm. Thập Nhất Nương hỏi, nàng cũng đã rấtthản nhiên mà trả lời: “Thất Nương động một chút là về nhà mẹ đẻ, khiếnngười của Chu gia đều cảm thấy mất mặt. Nhất là chuyện lần trước chạy từ Sơn Đông đến Yến kinh một đường rêu rao ra ngoài, tất cả mọi người ởSơn Đông nói Chu An Bình có lỗi với Thất Nương, khiến Chu gia lão tháithái tràn đầy căm phẫn gặp người liền nói Thất Nương có lỗi. Thất Nươnglại là người chết cũng kiêu ngạo, lão thái thái Chu gia càng nói nhưvậy, nàng lại càng không đúng càng không nói lý. Một thời gian sau người ta liền thấy Thất Nương làm việc ương bướng, làm người kiêu căng. Cộngthêm bọn họ vẫn chưa có con nối dòng, người Chu gia đỏ mắt vì phần giasản kia, thuyết phục Chu gia lão thái thái, liền cứ như vậy mà náo loạnlên.” Nàng nói xong, nghiêm sắc mặt, “Chuyện đến nước này, đã không phải là lúc để bàn về đúng sai. Cô nương La gia chúng ta, không thể để chongười khác khi dễ như vậy. Tam đệ nhát gan, vậy thì không trông cậy vàođược. Ta đã nói với đại ca, đại ca cũng đồng ý chủ trương của ta, Chugia bên kia, đại ca sẽ ra mặt thương lượng, đến lúc đó ngươi chỉ cầnthuyết phục Hầu gia đánh tiếng với quan phủ, cho quan phủ đừng nhúng tay chuyện này là được.” Nói tới đây, ánh mắt nàng trở nên lạnh giá nhưsương như tuyết, “Nhất định không thể để cho Chu gia cứ như vậy lậpngười kế thừa. Bằng không, Thất Nương cho dù làm chủ mẫu Chu gia, đếnlúc đó cũng chỉ là một con rối, bù nhìn mà thôi. Còn không bằng khônglập con nối dòng......” Thập Nhất Nương nhìn Tứ Nương thần sắc nghiêm nghị, thì biết đi đường này đã không thông rồi. Nàng đi trở về phủ. ...... Móng ngựa “lộc cộc” mà nện trên hành lang lát đá xanh, trong đầu Thập Nhất xoay chuyển cực kỳ nhanh chóng. Đã nói với La Chấn Thanh...... Xem như mình không nói với TừLệnh Nghi, đến đó lúc đó, La Chấn Thanh nhất định sẽ cầu Từ Lệnh Nghira mặt............ Từ khi nàng đến Từ gia, Từ Lệnh Nghi vẫnkhông cự tuyệt những chuyện Từ gia muốn nhờ...... Nghĩ tới những thứ này, chân mày nàng bắt đầu mạnh mẽ khóa chặt lại. Xe ngựa đã ngừng lại. “Phu nhân, chúng ta về đến nhà rồi!” Ngoài màn xe bà tử đi cùng xe cung kính bẩm báo truyền tới. Thập Nhất Nương không yên lòng mà vịn vào vai Tống ma ma xuống xe. Có mấy tiểu nha hoàn mặt mày hớn hở thấp giọng cười nói đang đi vềhướng này. Nhìn thấy Thập Nhất Nương, thì vội vàng im lặng nín thởkhoanh tay cung kính, hạ thấp mí mắt đứng dựa vào tường. Thập Nhất Nương lại ngẩn người ở bên trong. “Phu nhân!” Tống ma ma cẩn thận thấp giọng nói, “Ngài có phân phó gì sao?” Thập Nhất Nương thần sắc chấn động, phân phó Tống ma ma: “Chúng ta đi ngõ Cung Huyền! “
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]