Tam phu nhân thật vất cả mới thực hiện được ước mơ chuyển ra ngoàisống để có cuộc sống thoải mái, sao đồng ý quay về cơ chứ? Nhưng Tháiphu nhân mở miệng rồi, cho dù trong lòng Tam phu nhân không muốn đi nữa, thì khẳng định lúc đó cũng không dám bắt bẻ Thái phu nhân.
Thập Nhất Nương cười nói: “Nhìn dáng dáng vẻ Tam tẩu mấy ngày nay còn phải đi qua đi lại một hồi!”
Trúc Hương nghe xong thì mím môi cười cười. Nói nhỏ: “ Nghe nói hômqua Tam phu nhân vừa về phòng cũng phát giận một trận thật lớn, cũng vìmột tiểu nha hoàn pha trà quá đặc. Sáng sớm hôm nay lại gọi vợ Cam LãoTuyền đến, bảo Cam lão tuyền đưa tin cho Tam gia ở Sơn Dương.”
Có thể là thương lượng với Tam gia nên làm gì với chuyện này?
Thập Nhất Nương nghĩ ngợi, nhìn thấy Từ Lệnh Nghi từ tịnh phòng đi ra.
Nàng dừng chủ đề lại, phân phó Trúc Hương: “Đi xem đồ ăn sáng đã xong chưa?”
Dù sao bàn luận này nọ sau lưng Tam phu nhân như vậy cũng có phần không được tốt lắm.
Trúc Hương khom đầu gối vâng dạ, nhẹ tay nhẹ chân lui xuống.
Từ Lệnh Nghi cười ngồi xuống bên kháng, cầm lấy bàn tay nhỏ bé mập mạp bụ bẫm của Cẩn ca nhi.
Cẩn ca nhi lập tức bò đến ngồi trong lòng Từ Lệnh Nghi.
Dáng điệu nhỏ bé chọc cho Từ Lệnh Nghi cười to ha ha.
Từ Tự Dụ tới vấn an.
Thập Nhất Nương không nghĩ hôm nay Dụ ca lại tới sớm như vậy, vội vàng đi ôm lấy Cẩn ca nhi.
Cẩn ca nhi lại túm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568241/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.