Edit: Tuyết YBeta: HạBuổi tối trở về phòng, Từ Lệnh Nghi véo cái mũi Thập Nhất Nương: “….Giở trò quỷ gì thế?”
Thập Nhất Nương nghiêng mặt tránh né qua, cười nói: “Bị Hầu gia nhìn thấy rồi?”
“Đan Dương cười đến khoa trương như thế, ta nghĩ muốn tỏ vẻ giả vờ không biết cũng không giả nổi rồi......”
Thập Nhất Nương cười vui đùa: “Chỉ là cảm thấy Tam tẩu keo kiệt quá,muốn cho Tam tẩu đau lòng một chút. Nhưng lại không muốn làm cho Tam tẩu tổn thương nguyên khí, bèn nghĩ đến biện pháp này. Vừa có mặt mũi, lạimang đồ cho Cần ca nhi và cháu dâu cũng không để cho Tam tẩu chịuthiệt!”
Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một chút, cười nói: “Là chủ ý của Đan Dương sao?”
Khẳng định như vậy!
Thập Nhất Nương giận nói: “Hầu gia làm sao biết đây không phải là chủ ý của thiếp?”
“Nàng......” Từ Lệnh Nghi cười điểm cái mũi của nàng, “Sao nàng có thể nghĩ ra được chủ ý tinh quái như vậy chứ?”
Thập Nhất Nương cười: “Hầu gia cũng đừng xem thường thiếp!”
Từ Lệnh Nghi ôm lấy nàng: “Theo học Đan Dương mấy năm nay cũng có hai phần tiến bộ rồi......” Lại thấp giọng nói, “Cây trâm gắn lục ngọc bảo bị lấy mất rồi, ngày mai ta đền cho nàng trâm khác nhé!” Sau đócười tiến vào tịnh phòng.
Thập Nhất Nương nhìn bóng lưng Từ Lệnh Nghi không biết là nên khóc hay là cười thì tốt.
Thì ra mình ở trong suy nghĩ Từ Lệnh Nghi đôn hậu như vậy.
Nhưng mà, nghĩ lại chuyện ngày hôm nay, nàng vẫn rất bội phục Ngũ phu nhân.
Lúc trước nàng còn lo lắng biến khéo thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568238/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.