Edit: Vi ViBeta: HạDương thị nghe xong, chiếc khăn tay vải thun trắng Hàng Châu bị nàng ta vò vặn nhăn nhúm thành một đoàn.
Dương ma ma không thể làm gì khác hơn là an ủi nàng: “Dương gia xảyra chuyện như vậy, hai vị cô phu nhân không khỏi đau lòng, Đường Tam phu nhân bị bệnh, cũng là lẽ thường.........”
Không đợi Dương ma ma nói xong, Dương thị đã chậm rãi lắc đầu: “Trung Sơn hầu là công khanh thế gia, chỉ cần nịnh nọt tốt Hoàng thượng làđược, cho nên làm việc lợi thế không nói, còn có chút đường hoàng. Dương gia xảy ra chuyện, Đường Tam phu nhân lập tức bị bệnh, đây chính làchứng minh tốt nhất; Lương gia cũng là người đọc sách, coi trọng giaphong môn mi, dù có gì bất mãn, cũng sẽ giấu ở trong lòng, từ từ tínhtoán. Chỉ e hai vị tỷ tỷ đều do nhà chồng vứt bỏ mà…” Nói tới đây, Dương thị cảm thấy trong miệng đắng chát.
“Sẽ không đâu......” Dương ma ma cố tình làm ra vẻ bình thường“Di nương nghĩ nhiều rồi. Để nô tỳ đã bảo người nọ đi hỏi thăm kỹ cànglại, xem Đường Tam phu nhân bị bệnh gì, mấy ngày nay Tam phu nhân Lươnggia làm những gì.........”
Lúc này, lòng may mắn hại chết người!
Dương thị khoát tay áo, không nói thêm gì nữa.
Dương ma ma buồn bã lui ra.
Kiều Liên Phòng lại như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Mẫu thân tìm đến nàng, nói Dương gia bị tịch thu. Toàn bộ trên dướiKiều gia đều hoảng loạn, Kiều phu nhân thậm chí muốn tới đây tìm Từ Lệnh Nghi. Mẫu thân nói cho nàng biết, nữ nhi gả ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568214/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.