Thập Nhất Nương không làm sao hơn chỉ đành cười cười.
Trở lại trong nhà, liền đem chuyện đã xảy ra nói với Từ Lệnh Nghi: “...... Cũng không biết Tam tẩu làm sao lại nhìn trúng thiếp. Để chongười không có chút nào kinh nghiệm như thiếp đi làm mai mối cho Cần canhi.” Trong lời nói của nàng chứa ý cười, tận lực đem chuyện này nói dễdàng tùy ý một chút.
Từ Lệnh Nghi nghe thì cười nói: “Nàng mà không có kinh nghiệm? Trinhtỷ nhi không phải là nàng làm mai sao? Dì Thập Nhị không phải cũng lànàng làm mai à? Nàng mà không có kinh nghiệm, thì còn có ai dám nói cókinh nghiệm!”
“Cái đó thì khác.” Thập Nhất Nương liền biện giải, “Cái đó là thiếpgiật dây, thành hay không phải xem duyên nợ hai người. Tam tẩu để chothiếp làm mai —— thiếp làm sao biết bao nhiêu lá trà thì coi là lễ nặng? Mấy bộ xiêm y mới xem là gả đầy đủ chứ? Lúc thiếp đi cùng người làm mai Phương gia nói những chuyện này, chẳng lẽ còn phải đem Tống ma ma mang theo bên người, người làm mai Phương gia nói một câu, thiếp liền quayđầu lại nói nhỏ thương lượng cùng Tống ma ma một phen sao?”
Từ Lệnh Nghi nghe nàng nói thú vị như vậy, thì nhịn không được cười to.
Tiểu nha hoàn bưng thuốc đi vào.
Thập Nhất Nương không để ý tới hắn, trực tiếp bưng chén nhỏ ThanhHoa, uống một hơi cạn sạch, rồi ngậm viên muối bầu dục ở trong miệng.
Từ Lệnh Nghi liền hỏi nàng: “Nàng bây giờ có tốt hơn chút nào không?” Vẻ mặt rất ôn nhu.
“Khá hơn rồi ạ!” Thập Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568207/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.