Edit: HạThái phu nhân nghe xong liền gật đầu tán thưởng.
Mặc dù có chút thân sơ gần xa, nhưng cũng không rõ ràng lắm.
“Trong lòng con có tính toán là được rồi.” Thái phu nhân vừa cười, vừa ngồi xuống đại kháng gần cửa sổ.
Từ Tự Truân và Từ Tự Giới chạy lại gần: “Tổ mẫu, tổ mẫu” vừa hô vừa chắp tay thi lễ.
Thái phu nhân nhìn hai đứa trẻ thì bật cười ha ha, lại bế Cẩn ca nhivừa mới khóc ở trong tay Cố ma ma: “Sao thế này? Ai bắt nạt Cẩn ca nhinhà chúng ta vậy? Nói cho tổ mẫu nghe, tổ mẫu giúp con giáo huấn bọnhọ.” Lại nói, “Cẩn ca nhi chúng ta mặc bộ quần áo trẻ em này, nhìn càngchỉnh tề nha.” Vừa nói, vừa thơm má Cẩn ca nhi một cái.
Cẩn ca nhi mở to đôi mắt to trong veo như hắc bảo thạch sau khi khóc nhìn Thái phu nhân*.
(*)Nguyên văn: Cẩn ca nhi mở to đôi mắt trong veo như hắc bảo thạch sau khi được nước mắt rửa nhìn thái nhân.
Thái phu nhân thấy thế trong lòng vô cùng vui vẻ, lại thơm má Cẩn canhi một cái nữa. Lúc này mới hỏi Từ Tự Truân và Từ Tự Giới: “Sao các con lại chạy đến làm ồn mẫu thân thế?”
Từ Tự Truân vội vàng nói: “Mẫu thân nói, mẫu thân bệnh đã khỏi rồi. Sau này mỗi ngày chúng con đều có thể ở đây ăn cơm!”
Thái phu nhân bèn quay sang nhìn Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương cười nói: “Chẳng qua chỉ là ăn cơm trưa thôi ạ, lạicó các nha hoàn, bà tử hầu hạ, nương không cần lo lắng đâu.”
Thái phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568194/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.