Tiễn khách khứa xong, trong nhà an tĩnh trở lại.Thập Nhất Nương tựa trên gối nhìn Cố nhũ nương tắm cho cậu nhóc. Hồng Văn, A Kim, Ngọc Mai ở bên cạnh hoặc giúp vắt khăn, hoặc cầm giúp quầnáo.
Vạn ma ma bưng thuốc đến.
“Thuốc này còn phải uống mấy ngày nữa?” Thập Nhất Nương uống một hơi cạn sạch.
Vạn ma ma cười nói: “Khi nào phục hồi lại máu thì có thể dừng thuốc.”
Cố nhũ nương bên kia đã quấn tã cho Cẩn ca nhi xong.
Thập Nhất Nương ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của con, dịch góc chăn, đặt trên đệm của mình, Cố ma ma muốn nói lại thôi.
Theo đạo lý,đứa nhỏ nên phải ngủ cùng nhũ nương, nhưng mấy ngày nay,phu nhân giống như không biết quy củ, lại để tiểu thiếu gia ngủ cùng phu nhân, mình thì ngủ trên giường mỹ nhân ở bên cạnh. Thập Nhất Nươngcũng làm như không để ý.
Đã ba ngày rồi, Thập Nhất khẳng định mình không thể tự cho Cẩn canhi bú. Làm mẫu thân, nếu như mình không tranh thủ ở bên con lâu thêmmột chút nữa, chỉ sợ trong trí nhớ của bé con đều là mùi của nhũ nương.
Khê Phương và Thu Vũ đều nhìn thấy ám hiệu của Hổ Phách, biết ý củaThập Nhất Nương, cười khanh khách nhắc nhở Cố nhũ nương: “Thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta rửa mặt rồi đi ngủ thôi!”
Cố nhũ nương cũng không dám nhiều lời, khom gối hành lễ rồi lui xuống.
Vạn ma ma vẫn chưa cáo lui, thấy vậy liền cười nói: “Phu nhân như vậy quá cực khổ, nô tỳ có một câu, không biết có nên nói hay không?”
Thập Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568183/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.