“Không cần.” Thập Nhất Nương nói, “Bên kia có Thái phu nhân, Thái phu nhân tự biết làm chủ.”
Trúc Hương tức thì không hề nói gì nữa.
Thập Nhất Nương cho nàng đi ra ngoài, chỉ chừa Hổ Phách ở lại nóichuyện, đem việc Từ Lệnh Nghi tính toán nhất ngũ nhất thập nói chonàng biết: “...... Vốn muốn đem thời gian kéo dài một chút, lúc gảđi cũng tự hào chút ít, ai biết chuyện xảy ra lại càng vội vàng hơn.”
Hổ Phách đỏ mặt, nhưng nghĩ tới đây là đại sự trong phủ, Thập NhấtNương cũng thành tâm cho nàng biết, thì nhịn xấu hổ mà nói: “Có thểgiúp Tứ thiếu gia xung hỉ, vốn là vinh hạnh của ta. Phu nhân nói nhưvậy, để ta trong lòng bất an.” Nói xong thì dừng một chút, tiếng nóithấp đi mấy phân, “Chẳng qua là Nhạn Dung đi rồi, bên này của phu nhân...... Ai phụ trách mới tốt?”
Thập Nhất Nương cầm nắp chung nhẹ nhàng mà gạt lá trà trôi bên trongchung trà, âm thanh đồ sứ đụng nhau vang lên lanh lãnh, vì căn phòng antĩnh thì âm thanh càng thêm trong trẻo lạnh lùng.
“Ngươi để cho Nhạn Dung giúp đở chọn một người đi.”
Hổ Phách thử nghĩ xem một chút, điều này cũng đúng là ân trạch, NhạnDung ra đi cũng tôn quý hơn. Lại hỏi: ” Tâm ý của phu nhân, có muốn nôtỳ nói cho Nhạn Dung biết hay không?”
Bên chỗ Tào gia dù có người đi ám hiệu. Bất kể là ai nói lời này,cũng sẽ để lại dấu vết, không bằng để Nhạn Dung cùng Tào gia thươnglượng mà làm.
Thập Nhất Nương suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu một cái, đem Hổ Pháchgọi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568151/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.