Thập Nhất Nương đối với ngày sinh nhật không có cảm giác gì.
Lúc trước, cha mẹ sẽ đưa tới cho nàng một món quà đắt đỏ, nhưng ngoại trừ món quà đó, dường như cùng với ngày thường cũng không có gì khácbiệt. Người khác còn có thể cùng với nói mẫu thân các loại chuyệnnhư“Sinh nhật của con là ngày mẹ chịu khổ…”. Nàng không có một đối tượng nào để nói chuyện, hiển nhiên cũng không có mong đợi gì đặc biệt.
Sau này cùng Từ Lệnh Nghi sinh hoạt chung một chỗ. Năm thứ nhất nàngcập kê. Hắn tặng nàng một khối ngọc bài tam dương khai thái, chất ngọcvô cùng tốt. Chạm trổ cũng tinh vi, nàng rất thích. Đeo ở trênngười; năm thứ hai, hắn hỏi nàng “Có thứ đồ gì đặc biệt thích không?”. Ở trong nhận thức của nàng. Quà cũng là người khác tặng. Mình đưa tayđòi. Đã mất đi ý nghĩa rồi, nên cười trả lời một câu “Chẳng qua chỉ làngày sinh bình thường. Hầu gia không cần tốn kém như vậy”. Từ Lệnh Nghi cũng không có hỏi tới. Trước vài ngày tặng nàng một cây trâm phật thủđề lam làm bằng vàng ròng được chế tác tinh xảo, thật cũng không có chỗđặc biệt nào. Năm nay lại hỏi câu cũng giống như vậy, còn hơi có chútmùi vị hoàn thành nhiệm vụ ở bên trong.
Thập Nhất Nương cười nói: “Lại không thiếu cái gì, Hầu gia không cần phí tâm.”
Từ Lệnh Nghi gật đầu không có nói nữa. Hai ngày sau liền tặng cây trâm kim tuy lan hoa bằng vàng ròng.
Hai cây trâm để ở cùng một chỗ. Dài ngắn, chế tác, phân lượng khôngkém nhau chút nào, nếu không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568137/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.