Edit: PthuĐào ma ma nhanh chóng đi vào.
Thập Nhất Nương đắp chăn ngồi ở trên giường. Mái tóc đen nhánh củanàng tùy ý búi thành một búi. Mặc cái áo mai côi tử. Trên khuôn mặt nhỏnhắn rất trong sáng. Rõ ràng không có một chút kiêu căng của phụ nữ cóthai. Lại thấy Từ Lệnh Nghi ở bên người nàng, mặc áo dài màu xanh lụahàng châu. Ánh mắt sáng ngời có thần. Nhìn quan thần thái sáng láng. Mấy người hầu hạ bên người Thập Nhất Nương đều ở đây. Mọi người hoặc làhầu hạ Thập Nhất Nương. Hoặc là chăm sóc hoa hoa cỏ cỏ ở trong phòng.Trên mặt mỗi người đều tràn đầy nụ cười vui vẻ. Ở trong phòng, sức sốngtràn đầy.
Đào ma ma nhìn thấy tâm thần hơi bừng tỉnh.
Cảnh tượng này đã nhiều năm rồi không có nhìn thấy.
Cẩn thận suy nghĩ, hình như là từ lúc Nguyên Nương gả cho người.Chuyện này chuyện kia. Đều làm cho trong lòng người không thoải mái.
Sự hân hoan như vậy cũng đã lâu không có xuất hiện qua.
Nhìn thấy nàng đi vào. Mọi người rối rít mở miệng, cùng nàng chào hỏi.
Đào ma ma khẽ mỉm cười. Tiến lên khom gối hành lễ cho Thập Nhất Nương: “Tứ phu nhân.”
Thập Nhất Nương quanh đi quẩn lại bỏ ra nhiều tâm tư như vậy, chẳngqua là muốn mình đi. Lựa chọn đi, không chỉ phụ lòng sự nhờ vả củaNguyên Nương, mà còn trơ mắt nhìn Truân ca giống như dê con lạc vàotrong bầy sói, mặc người chém giết. Như thế cùng với làm cho nàng chếtcó gì khác biệt: lựa chọn không đi, nàng phải đối mặt chính là thân bạidanh liệt. Khuất nhục (oan khuất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568134/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.