Edit: Thu ThảoBeta: Hạ
Thập Nhất Nương bên kia mỗi ngày ngủ say không biết trời đất(*).Chuyện thứ nhất chính là ăn, thứ hai chính là ngủ, nào còn để ý đếnnhững chuyện khác. Thái phu nhân bàn với Đỗ ma ma: “Ta thấy. Năm naycũng đừng hát hí khúc nữa. Mời vài nữ tiên sinh về đến trong nhà thuyếtthư (**) thì tốt hơn. Tránh cho đứa trẻ bị kinh động hoảng sợ.”
[(*)Nguyên văn: mỗi ngày thiên hôn địa ám.
(**)Thuyết thư: biểu diễn các loại như ngâm thơ, đánh đàn, kể chuyện]
“Chủ ý này của thái phu nhân thật là hay.” Thế nhưng Đỗ ma ma lại cólo lắng khác.”Chẳng qua là đến lúc đó Tứ phu nhân không lộ diện được nên phải lấy cớ gì cho phải.”
“Cái này có khó gì.” Thái phu nhân cười nói, “Chúng ta chỉ mời mấynhà thường hay qua lại, đến lúc đó chỉ nói thân thể Thập Nhất Nương khóchịu. Các nàng có lòng đi nhìn một chút, đợi tiên sinh thuyết thư bắtđầu gõ chiêng, mọi người cũng đều đi đến Xuân đường bên này rồi. Con bévẫn như cũ mà nghỉ ngơi. Không có gì đáng ngại.”
Đỗ ma ma nghe xong cười nói: “Vậy mùng ba tháng ba mở tiệc chiêu đãi, một ngày này trước tiên là ở phòng khách dùng cơm trưa. Sau đó nghe đọc sách, giờ lên đèn thì mọi người giải tán.
“Ừ!” Thái phu nhân cười gật đầu, nói đến chuyện Thập Nhất Nương“Không nghĩ tới thân thể con bé khi mang thai lại yếu như vậy, ngươikhông có việc gì nhiều thì đến chỗ con bé đi lại hỏi thăm một chút. KêuTống ma ma chuẩn bị đồ chua ngọt nhiều một chút”. Lại nói.”Ngươi gọiĐiền ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568124/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.